Chuyện hôn nhân trong Truyện Kiều

Chuyện hôn nhân trong Truyện Kiều

Từ lâu, cưới xin đã là một chuyện quan trọng của đời người, quan trọng đến nỗi người ta gọi nó là chuyện trăm năm, rằng đó là chuyện của đá với vàng. Vậy, ta thấy gì qua những cuộc hôn nhân trong Truyện Kiều?

Cuộc hôn nhân đầu tiên trong Truyện Kiều chính là chuyện hôn nhân của Thuý Kiều với Kim Trọng

Tóc tơ căn vặn tấc lòng
Trăm năm tạc một chữ đồng đến xương

Trong cuộc rượu ái tình như chảy tràn từ đáy cốc, lóng lánh ngời ngời tình yêu của hai nam thanh nữ tú vừa phong vận, vừa tao nhã. Hai con người ấy không chỉ nói với nhau những lời vàng mà còn thề nguyện, căn vặn với nhau đến cả những điều nhỏ nhặt như từng tơ tóc đang xoắn vó trong lòng.

Chữ đồng ở đây có ý ám chỉ đồng tâm kết – môt kiểu kết hoa uyên ương tự ngàn xưa, mang trong mình những tầng nghĩa ngụ ý thâm sâu, tựa như quan niệm của người xưa khi nói về chuyện hôn nhân: “Đồng vợ đồng chồng tát biển Đông cũng cạn”. Trong Đông Kinh Mộng hoa lục của Mạnh Nguyễn Lão thời Bắc Tống đã có ghi lại rằng, khi tân nương về đến nhà trai, hai gia đình sẽ cùng nhau lấy một dải lụa và thắt chúng thành đồng tâm kết. Tân lang và tân nương mỗi người giữ một đầu dây, cùng nhau dắt khăn làm lễ bái kiến tổ tiên, rồi sau đó đến nghi thức phu thê giao bái. Cái gọi là dắt khăn chính là cùng cầm sợi dây đồng tâm kết.

ChuyenHonNhanTrongTruyenKieu

Tiếp nối đến triều đại Nam Tống, trong tác phẩm Mộng Lương Lục của Ngô Tự Mục cũng đề cập đến nghi thức dắt khăn này. Đầu tiên, vị lễ quan chủ trì hôn lễ sẽ mời tân lang cùng tân nương tiến vào trung đường (gian nhà giữa) để ra mắt hai bên. Tân lang vận lụa đỏ thẫm, eo đeo ngọc bội xanh, tay cầm một cây gậy nhỏ làm từ cành Hoè và nắm một đầu đồng tâm kết mà sánh bước cùng tân nương. Ở phía đối diện, tân nương bấy giờ cũng e ấp theo gót người chồng của mình. Khi đến phòng chính, một người phụ nữ ở phía nhà trai sẽ nhẹ nhàng vén tấm khăn voan che mặt, để lộ dung nhan của tân nương. 

Không chỉ có những nghi lễ như nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê đối bái mà cả hai còn phải thành kính lạy gia thần, từ đường và hành lễ ra mắt các bậc họ hàng thân thích – mỗi việc đều phải làm tuần tự, nghiêm chỉnh. Và đến khi mọi nghi thức đã hoàn thành, lúc này tân nương mới tiếp tục nắm lấy đồng tâm kết để tân lang dìu bước về tổ ấm uyên ương. Đồng tâm kết với một tuổi đời lịch sử xa xưa và ý nghĩa thâm thuý, đã trở thành biểu tượng cho tình yêu son sắt và bền chặt, ngụ ý cho lời nguyện thề “vĩnh kết đồng tâm” ngay từ thuở ban đầu đính ước.

Vì chuyện hôn nhân là chuyện cha mẹ đặt đâu còn ngồi đó, nên là khi Thuý Kiều tự đính ước, một mặt ta thấy nàng đã có hành động theo trái tim, một mặt khác đây cũng là sự phản chiếu của thực tế khi vào giai đoạn này, những cảm xúc mang tính nhân bản càng được chú ý, trân trọng. Cưới xin ái ân là chuyện thường, như Thuý Kiều đã từ chối cái niềm mây mưa ấy khi Kim Trọng ngỏ lời: 

Ngẫm duyên kỳ ngộ xưa nay,
Lứa đôi ai lại đẹp tày Thôi, Trương.
Mây mưa đánh đổ đá vàng,
Quá chiều nên đã chán chường yến anh

Dẫu đang ở trong một cảnh trí thơ mộng ái ân nồng cháy nhưng Kiều vẫn là một người lý trí. Nàng đã từng ý nhị ví mình như đoá đào non nên cố gìn giữ cái vẹn nguyên hương sắc để trao trọn cho người chồng danh chính ngôn thuận của mình. Bởi lẽ ấy, nàng đã khuyên Kim Trọng chớ vội vàng vượt rào lễ giáo, Kiều đã nói một mạch 22 câu và trong 22 câu ấy, điển tích điển cố xuất hiện đáng kể.

Nàng khéo viện dẫn về trang tình sử xưa của nàng Thôi chàng Trương, khi nàng Thôi Oanh Oanh vì sự chiều chuộng người yêu mà sau này bị chàng Trương Sinh bỏ rơi và phụ bạc. Trong một xã hội dưới sự ảnh hưởng của lễ giáo đạo Nho, chuyện trinh tiết của người phụ như một yếu tố phẩm hạnh quan trọng, không chỉ là danh dự của người con gái mà còn là cả gia đình dòng tộc. Lời nói ấy cũng không chỉ đơn thuần là lời của một người con gái lý trí trong tình yêu mà còn là tiếng nói phản ánh về những chuẩn mực và cả những khát khao về một cuộc hôn nhân bền vững. Đó là sự hoà quyện giữa tình yêu lãng mạn và ý thức sâu sắc về thân phận, về những giá trị đạo đức truyền thống.

ChuyenHonNhanTrongTruyenKieu

Đến cho khi “Nhuỵ đào thà bẻ cho người tình chung”, đó có lẽ là một tâm sự nỗi niềm nảy nở trong quyết định bán mình cho một kẻ như Mã Giám Sinh. Kiều từng lý trí, cố giữ lại hương sắc hoa non của mình cho người mà nàng yêu hết lòng hết dạ, thế mà, những viện dẫn điển tích cổ xưa nay bỗng hóa tiêu điều khi nhìn lại, phận nàng lại trôi lênh đênh trên cuộc đời. Nàng gặp “bợm già” như Mã Giám Sinh, Kiều đi vào một ngõ cụt trong cảnh bi ai, bởi thế mà thốt lên câu ca thán, thà rằng mình trao thân gửi phận cho chàng Kim Trọng, còn hơn là giữ lấy tiết hạnh để rồi mất vào kẻ không xứng. Nhưng quả là một suy nghĩ quá sức táo bạo đối với nền tư tưởng phong kiến lúc bấy giờ, suy nghĩ ấy có lẽ khác và khác nhiều so với những người con gái khác cùng thời với Thuý Kiều.

Khi sợi tơ hồng rơi vào tay những kẻ lọc lừa, chuyên nghề buôn phấn bán hương như Mã Giám Sinh thì dù đó là hôn nhân thì bản chất cũng chỉ là một hôn nhân đầy vụng về, dối trá. Một điều đặc biệt, khi Mã Giám Sinh cưới Thuý Kiều là hắn không coi ngày lành tháng. Dựa vào trong lời thơ, chỉ biết biết vỏn vẹn rằng đám cưới diễn ra vào lúc tinh kỳ, tức là trong một đêm tối đầy sao lúc trời có sao. Thói con buôn đã lộ từ rất sớm. Rồi khi Kiều rơi vào lầu xanh của Bạc bà, tấn bi kịch hôn nhân lại tiếp diễn:

Bạc sinh quỳ xuống vội vàng,
Quá lời nguyện hết Thành hoàng, Thổ công

ChuyenHonNhanTrongTruyenKieu

Nếu theo thói lẽ thường, khi kết hôn phải đủ đầy nghi lễ tam bái: bái đất trời chứng giám, bái cao đường tổ tiên, rồi đến bái phu thê. Ấy thế mà Bạc bà lại chỉ gọi Thành hoàng và Thổ công – những vị thần linh được thờ cúng theo tín ngưỡng của dân gian. Thành hoàng là người có vai trò bảo vệ và trông coi khu vực của một làng hay một thành, còn Thổ công thì là thần đất. Rõ ràng đây đều là những vị thần “có sẵn” tại địa phương, dễ bề kêu cầu mà không cần thành kính theo những lễ nghi truyền thống. 

Quả thật, chỉ là những lời bốc phét huyên thuyên của kẻ vô học. Bởi trong tín ngưỡng, người Phương Đông rất rạch ròi trong chuyện thề bối hứa hẹn, đây còn là đám cưới – một việc hệ trọng trong đời người. Thế mà lại được Bạc Hạnh thề trước Thành hoàng và Thổ công. Dáng điệu của Bạc Hạnh khi bái lạy “vội vàng”, “nguyện hết”, chẳng qua chỉ là một màn kịch cưới vội cưới vàng, cưới ẩu, cốt là để hợp thức hoá những mưu đồ, toan tính chứ không hề có một chút lòng thành. Hai câu thơ, nghe tưởng chừng như tầm thường nhưng qua lời văn lão luyện của Nguyễn Du, đã lột tả trần trụi tâm địa gian manh của những phường vô lương, những kẻ sẵn sàng chà đạp lên mọi lễ nghi, đạo lý. Thật là những nét phác tài tình, phác ra được cái bụng dạ giả dối của bọn buôn người bán thịt, xem hôn nhân như một trò đổi chác rẻ mạt.

Một trong những câu thơ hay nhất Truyện Kiều phải nói đến cặp câu miêu tả chuyện tình Thúc Sinh – Thuý Kiều “thương sao cho trọn thì thương, tính sao cho vẹn mọi đường tình vâng”. Đó cũng là quan niệm “Thuyền theo lái, gái theo chồng”.

Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại” hay “Tam niên vô tử bất thành thê“, tức nói việc sinh con nối dõi tông đường bên cạnh là “phúc”, đó còn là trách nhiệm của một đôi vợ chồng. Trong Truyện Kiều cũng có chuyện tương tự như vậy, đó là khi Thúc Sinh lén gặp Thuý Kiều ở gác Quan Âm, rằng 

Tông đường, chút chửa cam lòng,
Nghiến răng bẻ một chữ đồng làm hai”.

Tông đường có nghĩa là nhà của tổ tông, ở đây dùng với nghĩa nối dõi tông đường, ý nói Thúc Sinh nghĩ mình chưa có con trai để nối dõi tông đường. Trong bản Kiều chữ có câu: “Ngã cơ dục dữ nhĩ đồng tử, nhậm nại tử tự vị hữu, sở dĩ tử bất đắc” – 我幾欲與爾同死,怎奈不嗣未有,所以死子得 (Ta vẫn muốn chết với nàng, nhưng vì chưa có con trai, nên không chết được). 

Đặt trong tình cảnh này, có thể thấy Thúc Sinh phải gắn liền bản thân với tình cảm và trách nhiệm. Bản thân Thúc Sinh chính là đại diện cho chữ hoà. Hoà hợp với Thuý Kiều, hoà giải với Hoạn Thư, hoà hiếu với Thúc ông, tính vẹn mọi đường cho cuộc đời, đó cũng chính là lý do vì sao Thuý Kiều quyết định làm vợ Thúc Sinh:

Thương sao cho trọn thì thương
Tính sao cho vẹn mọi đường thì vâng

Chia sẻ câu chuyện này

Minh họa: Trường Vy

Share