Chúa Hiền được tin các đạo đã rút về hết, bèn sai Tướng thần lại Tú Lâm bưng vàng và tiền, lụa tới các doanh ban thưởng cho từng người, và khao thưởng ba quân. Chúa Hiền còn truyền khẩu dụ rằng:
“Chúa thượng gửi lời đến các ông, bảo rằng: Quân thần hội họp, trên dưới đồng lòng, muốn một lần cử sự mà thành công. Có điều thời cơ chưa đến. Nên dưỡng quân, nuôi nhuệ khí, huấn luyện cho tinh thục. Nay việc đã như thế, đợi sau sẽ lại mưu đồ. Sớm muộn cũng áo gấm về làng, để rỡ ràng đời trước. Các ông nên ghi ở trong lòng, chớ được lơ là”.
Chúa Trịnh Tạc cũng sai đại thần bưng sách vàng tới quân thứ, phong cho Trịnh Căn làm Khâm sai Tiết chế các xứ thủy bộ chư doanh, kiêm Tổng chính bính, Thái úy, tước Nghi quốc công, mở phủ Lý Quốc, ban cho ấn bạc. Đó là hành động chính thức công nhận địa vị Thế tử của Trịnh Căn.
Tháng Giêng năm Tân Sửu [1661], niên hiệu Vĩnh Thọ thứ 4, chúa Hiền phong cho Nguyễn Hữu Dật làm Trấn thủ dinh Bố Chính, thay cho Phù Dương. Nghi quốc công Trịnh Căn cũng đã sửa sang phòng thủ biên giới xong xuôi. Đến tháng Hai, Trịnh Căn để lão tướng Đương quận công Đào Quang Nhiêu ở lại làm Trấn thủ Nghệ An, đóng đồn ở dinh Hà Trung xã Kỳ Hoa. Trịnh Căn quay về kinh đô. Tháng Ba, Trịnh Căn về tới kinh đô. Chúa Trịnh Tạc khen rằng:
– Xông pha sương tuyết nhiều năm, tiễu trừ nghịch tặc, thu phục bờ cõi, không phụ sự ủy thác nặng nề.