Nhàn Thoại Tam Quốc – Kỳ 59: Tào Tháo dưới bóng hoạn quan

Tác giả Wong Trần
Nhàn Thoại Tam Quốc – Kỳ 59: Tào Tháo dưới bóng hoạn quan

Năm 20 tuổi ra làm quan, Tào Tháo chọn con đường xung đột với hoạn quan để đoạn tuyệt gốc gác. Kết cục là thất bại. Tào Tháo sợ tiếp tục đối đầu thì sẽ rước họa diệt tộc, nên từ quan về nhà ở ẩn. Tào Tháo đã tính sẵn kế hoạch nghỉ hưu non. Nhưng liệu Tào Tháo có được nghỉ yên?

Tào Tháo trở lại

Tào Tháo đắc tội hoạn quan, thất bại về ở ẩn. Nhưng sau đó, ông lại được triệu ra làm quan. Tam quốc chí, Vũ đế kỷ nói rằng vì Biên Chương, Hàn Toại làm phản ở phía tây, nên Tào Tháo được gọi ra làm Điển Quân hiệu úy. Điều này khá kỳ lạ. Vì hai người Biên, Hàn đã khởi binh từ năm 184 – trước lúc Tào Tháo đi làm Tế Nam tướng. Kỳ thực, trước sự bổ nhiệm này còn có một sự kiện nữa. Đó là vụ mưu phản của Vương Phân.

Vương Phân là Thứ sử Ký Châu. Ông ta cùng danh sĩ quận Nam Dương là Hứa Du, danh sĩ nước Bái là Chu Tinh cùng mưu chiêu tập hào kiệt, phế Hán Linh đế, lập tông thất Hợp Phì hầu lên thay. Vương Phân bèn rủ Tào Tháo cùng tham gia khởi sự.

Nhóm Vương Phân rõ ràng là nhóm chống hoạn quan. Cửu châu xuân thu của Tư Mã Bưu thời Tây Tấn cho biết: Vương Phân cùng với Trần Dật – con trai của Trần Phồn (người bị hoạn quan hại chết), và thuật sĩ người quận Bình Nguyên là Tương Khải tới gặp Vương Phân. Khải nói với Phân: “Thiên văn bất lợi cho hoạn quan. Hoàng môn, Thường thị, quý tộc sắp diệt rồi”. Trần Dật vui mừng. Vương Phân cũng nói: “Nếu như thế, Phân xin dọn đường”. Thế là Vương Phân bèn cùng Hứa Du kết mưu. Hứa Du là bạn trong nhóm du hiệp của Viên Thiệu. Không rõ Hứa Du có rủ Viên Thiệu hay không. Nhưng Du với Tháo cũng có chút quen biết. Có lẽ vì thế mà Vương Phân rủ Tào Tháo cùng tham gia. 

Hứa Du gặp Tào Tháo. Bản in Samkok năm 1892

Ngụy thư của Vương Thẩm còn chép lại lời Tào Tháo từ chối Vương Phân. Tào Tháo nói: 

Phế lập và việc hết sức không may cho thiên hạ. Cổ nhân phải tính thành bại, cân nhắc nặng nhẹ rồi thì mới làm. Đó là Y Doãn, Hoắc Quang vậy. Y Doãn ôm lòng trung thành hết mực, nắm cái thế của tể thần, đứng trên các quan ty, vì vậy mới có thể tiến lui, phế dựng, kế được nghe theo, việc được làm xong. Còn như Hoắc Quang nhận ký thác nước nhà, mượn địa vị tông thân, bên trong nhờ sức nặng của Thái hậu nắm chính quyền, bên ngoài có cái thế các quan cùng muốn, Xương Ấp lên ngôi chưa được bao lâu, trên triều ít bề tôi làm bè đảng, lời bàn đưa ra cẩn mật, vì vậy thi hành kế sách dễ như chuyển bánh xe, việc thành dễ như đập củi mục. Ngày nay các ngài chỉ thấy cái dễ dàng của thời trước, mà chưa trông ra được cái khó của hiện thời. Các ngài hãy tự tính, mình liên kết bè đảng có bằng được bảy nước? Sự tôn quý của Hợp Phì có bằng được Ngô, Sở chăng? Mà lại làm ra chuyện phi thường, mong sẽ thắng chắc, chẳng phải cũng nguy sao?”.

Vương Phân bèn chuyển sang cùng tính kế với danh sĩ quận Bình Nguyên là Hoa Hâm và Đào Khâu Hồng. Đào Khâu Hồng định theo. Nhưng Hoa Hâm cũng ngăn cản. Hoa Hâm nói: “Phế lập là việc lớn. Y, Hoắc còn thấy khó. Phân tính nông cạn mà không có võ lược. Việc này ắt không thành”. Đào Khâu Hồng cũng không đi.

Vương Phân nhân cơ hội Hán Linh đế về thăm nhà cũ ở nước Hà Gian (trước khi lên ngôi hoàng đế, Hán Linh đế là Hà Gian vương). Vương Phân thừa dịp, báo lên rằng giặc Hắc Sơn đánh cướp quận huyện Ký Châu, xin được khởi binh đánh dẹp. Lúc đó phương bắc có khí đỏ trải dài từ đông sang tây. Quan Thái sử tâu với Hán Linh đế: “Đang có âm mưu, không nên lên Bắc”. Hán Linh đế bèn không đi nữa, và sắc dụ cho Vương Phân bãi binh. Không lâu sau, Hán Linh đế cho triệu Vương Phân về. Phân sợ, bèn tự sát. Đó là tháng 6 năm Trung Bình thứ năm [công nguyên 188]. Hai tháng sau, Hán Linh đế lập Tây Viên bát hiệu úy, cho Tiểu hoàng môn Kiển Thạc cầm đầu. Tào Tháo cũng được gọi là làm Điển Quân hiệu úy, nằm trong số bát hiệu úy.

Tào Tháo được bái làm Đô úy. Bản in Tam quốc chí truyện thời Vạn Lịch

Giấc mơ tướng quân

Vương Phân thất bại. Tào Tháo trở lại chính trường. Điều này không khỏi khiến người ta nghi ngờ mối liên hệ của hai sự việc, nhưng không thể chứng minh được. Điều ta biết chắc là lần trở lại này, Tào Tháo đã ở dưới trướng của hoạn quan. Tất nhiên, dưới trướng đó cũng có không ít phần tử chống hoạn quan, như Viên Thiệu chẳng hạn.

Sau này Tào Tháo nhớ lại: “Về sau được gọi làm Đô úy, dời làm Điển quân Hiệu úy, bèn có ý muốn vì nước nhà đánh giặc lập công, mong được phong hầu, làm Chinh Tây tướng quân, sau này đề ở mộ đạo rằng: “Mộ của cố Chinh Tây tướng quân Tào hầu nhà Hán”. 

Tháo biệt truyện chép rằng: Trong lúc làm Đô úy, Tào Tháo quay về quê nhà ở huyện Tiêu. Sĩ tốt ở nước Bái cùng nhau làm phản, tập kích Tháo. Tào Tháo chạy thoát thân, vào trốn trong nhà Đình trưởng Bình Hà, rồi nhờ ông này lấy xe trâu đưa mình về tới huyện Tiêu. Đó là “thành tích” duy nhất còn được chép lại.

Tào Tháo và hoạn quan

Tào Tháo mong có cơ hội Tây chinh, lập công phong hầu. Nhưng tình thế thiên hạ lại biến đổi. Mấy tháng sau khi làm Hiệu úy, Hán Linh đế qua đời. Tiểu hoàng môn Kiển Thạc và Đại tướng quân Hà Tiến đấu đá lẫn nhau. Viên Thiệu thừa cơ hội khơi thêm mâu thuẫn, còn gọi thêm các tướng từ bên ngoài vào kinh, muốn thúc ép Hà Tiến tiêu diệt hoạn quan. 

Tào Tháo lúc này lại đứng ra nói đỡ hoạn quan. Tào Tháo nói: “Bọn quan yêm thụ xưa nay đều nên có. Có điều người làm chúa không xứng đáng, để chúng mượn quyền lực và sủng hạnh, mới khiến đến nỗi này. Muốn trị tội của họ thì phải giết kẻ cầm đầu làm việc ác. Một tên ngục lại là đủ rồi. Cần chi phải lật đật gọi tướng bên ngoài? Muốn giết sạch họ thì việc này tất lộ rõ ra. Ta thấy là sẽ thất bại thôi”.

Tào Tháo, Trần Lâm và Hà Tiến bàn việc diệt hoạn quan. Bản in Tam quốc diễn nghĩa năm 1605

Tào Tháo từ lúc đại náo thiên cung trong nhà Trương Nhượng, cho đến khi làm quốc tướng nước Tế Nam đều tỏ ra vẻ đối đầu hoạn quan. Nhưng lúc thực sự muốn diệt hoạn quan thì ông ta lại phản đối. Tào Tháo chủ trương hoạn quan là “tồn tại khách quan” không thể không có, cũng không thể xóa bỏ. Muốn trừ hoạn quan thì chỉ cần trừ kẻ đầu sỏ, dùng biện pháp pháp lý là xong. Quan niệm như vậy là hết sức ngây thơ hoặc giả vờ ngây thơ. 

Hoạn quan lúc đó đã thành một thế lực lớn. Không chỉ nắm chính trị, nắm kinh tế mà còn nắm cả binh quyền. Quyền lực hoạn quan không tập trung vào một kẻ đầu sỏ mà có tính đa trung tâm. Diệt kẻ này thì kẻ khác vẫn tiếp tục. Hà Tiến đã diệt Kiển Thạc – người nắm giữ Tây Viên bát hiệu úy, nhưng cũng không thay đổi được cục diện hoạn quan nắm quyền. Cách duy nhất để giải quyết vấn đề chính là quét sạch hoạn quan, rồi thay bằng một lớp mới ít thế lực hơn. Hoạn quan cũng sẽ không thể đứng im nhìn người ta tiêu diệt mình. Vì vậy, vấn đề cuối cùng sẽ giải quyết bằng bạo lực cách mạng và bạo lực phản cách mạng.

Học giả Hà Chước thời Thanh nhận xét rằng lời của Tào Tháo là “sau khi sự việc xảy ra rồi mới dùng lời sáo rỗng để làm đẹp; tổ của hắn là ai, mà buông lời bài xích hoạn quan?”. Gia đình Tào Tháo là gia đình hoạn quan. Tào Tháo trở lại chính trường là làm thuộc tướng của hoạn quan. Có câu Đa Long là người Mãn, không thể phản Thanh. Tào Tháo là cháu hoạn quan lẽ nào lại tán thành tiêu diệt hoạn quan?

Hà Tiến, Trần Lâm và Tào Tháo bàn bạc. Bản in Tam quốc diễn nghĩa khoảng năm 1664

Bí ẩn cuộc chạy trốn

Nhà văn La Quán Trung khi viết tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa đã ra sức tô điểm cho Tào Tháo. La Quán Trung bịa ra nào là quân đội họ Viên tiêu diệt hoạn quan, đốt cháy Lạc Dương. Tào Tháo ở lại dập lửa. Nào là Đổng Trác vào kinh, Tào Tháo mượn Thất Tinh bảo đao đi hành thích. Trên thực tế, hành động của Tào Tháo trong giai đoạn này là một bí ẩn. Ngụy thư của Vương Thẩm và Tam quốc chí của Trần Thọ chỉ nhắc chuyện Đổng Trác vào kinh, Tào Tháo không hợp tác nên trốn về quê. Đổng Trác vào kinh là tháng 8 năm Trung Bình thứ 6 [công nguyên 189]. Tháng 12 cùng năm, Tào Tháo khởi binh ở Kỷ Ngô để đánh Đổng Trác.

Chuyện Tào Tháo về quê mới đáng nói. Tam quốc chí nói Tào Tháo “thay tên đổi họ, lẻn đường về Đông”. Tào Tháo đi qua Thành Cao, ghé nhà cố nhân Lữ Bá Xa. Lữ Bá Xa không có ở nhà. Các con của Bá Xa hoặc vì tham tài vật muốn đánh Tào Tháo để cướp của, hoặc vì Tào Tháo nghe nhầm tiếng mài dao giết lợn, tưởng họ muốn hại mình; kết quả cuối cùng là Tào Tháo giết mấy người nhà Lữ Bá Xa. Lúc chạy tới huyện Trung Mâu, người Đình trưởng nghi ngờ là kẻ đi trốn, bắt Tào Tháo giải lên huyện. May nhờ có người nhận ra Tào Tháo, nên mới thả cho đi. Sau vụ Trung Mâu thì Đổng Trác mới hại Hà thái hậu. Việc đó xảy ra hồi tháng 9 năm Trung Bình thứ 6.

Tào Tháo giết Lữ Bá Xa. Bản in Hội bản Thông tục Tam quốc chí thời Edo

Nhìn vào biểu thời gian thì thấy Tào Tháo đã rời Lạc Dương rất sớm. Hán Hiến đế được lập thì hai ngày sau Hà thái hậu bị hại. Điều đó cho thấy lúc Tào Tháo rời Lạc Dương thì Hán Thiếu đế Lưu Biện vẫn còn ở ngôi. Tam quốc chí nói Đổng Trác tới, phế Thiếu đế, lập Hiến đế. Kinh đô đại loạn. Đổng Trác muốn dùng Tào Tháo làm Kiêu kỵ Hiệu úy. Tháo không muốn cộng tác với Trác, nên mới trốn đi. Nói như vậy là rất đáng ngờ.

Tào Tháo dù từ chối hợp tác, cũng không cần thay tên đổi họ, lẻn đi đường nhỏ, giữa đường đi còn nghi thần nghi quỷ, lộ ra vẻ mặt của kẻ chạy trốn. Theo lời Ngụy Tấn thế ngữ của Quách Ban thì có vẻ như Đổng Trác đã đưa thư cho huyện Trung Mâu để bắt Tào Tháo. Nhưng Tào Tháo là ai mà Đổng Trác phải chăm sóc đặc biệt như vậy? Viên Thiệu cầm ngang đao, cãi lời Trác, rồi chạy ra ngoài, nhưng cũng không đến nỗi lấm lét bất an như Tào Tháo. Là sao vậy?

Đáp án dường như nằm trong Tam quốc chíVũ Tuyên Biện hoàng hậu truyện. Đó là truyện về Biện thị – người thiếp của Tào Tháo. Truyện này chép: “Đến lúc Đổng Trác làm loạn, Thái Tổ mặc quần áo người thường đi sang phía Đông tránh nạn. Viên Thuật truyền hung tin của Thái Tổ. Bấy giờ tả hữu theo Thái Tổ tới Lạc đều muốn quay về. Hậu ngăn lại, nói: “Tào quân cát hung còn chưa thể biết được. Hôm nay quay về nhà, lỡ ngày sau người còn sống, thì còn mặt mũi nào gặp lại nhau? Cho dù họa đến, thì cùng chết có chi là khổ?”. Mọi người bèn làm theo lời hoàng hậu”.

Viên Thuật diệt hoạn quan. Bản in Hội bản Thông tục Tam quốc chí thời Edo

Câu chuyện này cho ta hai chi tiết rất quan trọng. Thứ nhất, Tào Tháo bỏ của chạy lấy người, đến người nhà cũng không được báo tin. Nếu Tào Tháo chỉ đơn thuần không muốn hợp tác với Đổng Trác, thì lúc trốn đi ắt phải có chuẩn bị. Làm gì đến mức không kịp mang theo thiếp thất và thuộc hạ, thậm chí còn không nhắn được một lời. Thứ hai, người truyền hung tin về Tào Tháo chính là Viên Thuật. Mà Viên Thuật là ai? Là người đốt cửa Thanh Tỏa để tiến vào cung tiêu diệt hoạn quan. Vào thời điểm Viên Thiệu, Viên Thuật đánh vào cung, việc đồ sát hoạn quan diễn ra trên quy mô lớn. Thậm chí người đi đường mà không có râu cũng bị giết nhầm. Rất có thể trong bối cảnh khủng hoảng đó, Tào Tháo – một thành viên gia tộc hoạn quan – đã thay tên đổi họ, trốn thẳng về quê mà không nhắn lại một lời với Biện thị. Sử gia đời sau muốn che đậy cho ông vua khai quốc, nên mới nói thành trốn tránh Đổng Trác. Chẳng qua sự việc chỉ chênh nhau có mấy ngày.   

Dù sự thật nguyên nhân trốn chạy là gì đi nữa, thiên hạ một lần nữa lại biến đổi. Tham vọng của Tào Tháo lại một lần nữa biến đổi. Vậy Tào Tháo muốn gì?

Chia sẻ câu chuyện này
Share