Chúa Trịnh Giang sai bọn Nguyễn Bá Lân làm Giám quân, đi đánh dẹp. Bá Lân người Cổ Đô huyện Yên Phong, trấn Sơn Tây. Cha của Bá Lân là Nguyễn Công Hoàn tính tình rất nghiêm khắc. Đời truyền rằng hai cha con thường cùng thức đêm học tập. Nguyễn Công Hoàn để một cái gậy ở bên cạnh rồi nói:
– Mày ngủ thì tao đánh mày. Tao ngủ thì mày đánh tao.
Cuối cùng Nguyễn Công Hoàn lại ngủ trước. Bá Lân không dám đánh cha, mà chỉ gọi ông thức dậy. Công Hoàn lại vớ gậy đánh Bá Lân, mắng rằng:
– Mày muốn hại tao à?
Lúc tập làm văn, Nguyễn Công Hoàn lại giao kèo:
– Tao làm hơn mày thì tao ăn cơm, mày nhịn. Mày làm hơn tao thì tao nhịn, mày ăn cơm.
Kết quả, văn của Nguyễn Bá Lân hay hơn. Nguyễn Công Hoàn bèn nhịn đói. Nguyễn Bá Lân vì thương cha, phải xin thầy học chấm văn của Nguyễn Công Hoàn hay hơn. Công Hoàn cả mừng, rồi đổi Bá Lân đi, không cho ăn cơm. Lại có lần hai cha con cùng nhau đi thuyền, Công Hoàn thấy có bầy dê, bèn ra đề tài “Dịch đình dương xa” (Xe dê trong sân vua), bắt làm bài phú. Công Hoàn nói:
– Nếu thuyền đến bến mà mày chưa làm xong thì tao ném mày xuống sông. Tao làm chưa xong, thì mày xô tao xuống sông.
Rốt cuộc Bá Lân làm xong bài phú trước. Công Hoàn bảo Bá Lân xô mình. Bá Lân không dám, lại bị ăn đòn.
Sở dĩ Nguyễn Công Hoàn nghiêm khắc như thế là vì lận đận trong con đường khoa cử. Mặc dù có văn tài, Nguyễn Công Hoàn thường vì xích mích với các quan chủ khảo mà không thể vượt được kỳ thi Hương. Nghe nói năm sinh Nguyễn Bá Lân, Công Hoàn đọc sách ban đêm. Lúc đốt đèn thì không thấy hoa đèn nở. Công Hoàn bực mình bỏ đi ngủ. Nhưng người vợ châm đèn thì hoa đèn lại nở rất to. Mặc dù vậy, Nguyễn Bá Lân cũng lận đận trong con đường khoa cử. Đến năm 1731, mới đỗ Đồng tiến sĩ, rồi ra làm chức Tư huấn.
Bá Lân chính là người lên Lạng Sơn để “xử trí” việc của Điện quận công Lê Anh Tuấn. Lúc Nguyễn Dương Hưng nổi dậy, Bá Lân đang làm Đốc đồng xứ Sơn Tây. Các viên quan hai trấn Sơn Tây, Thái Nguyên như Đàm Bá Khanh, Nguyễn Đình Lịch, Phạm Trọng Côn cũng được lệnh dẫn quân đi đánh Nguyễn Dương Hưng, tức Sư Quan.