Thư ấy được giao cho quân tuần bên Nguyễn ở bến đò Phù Thạch đem về. Tiết chế Nguyễn Hữu Tiến, Đốc chiến Nguyễn Hữu Dật xem thư, hết sức tức giận, nói:
– Trẻ ranh quận Phú miệng còn hôi sữa, dám dùng văn từ hí lộng thánh thượng ư?
Hai người không gửi thư đó về triều, mà làm thư đề tên Nguyễn Hữu Tiến, xưng chức tước là Hổ Uy đại tướng Thuận quận công để trả lời. Thượng tuần tháng Ba, hai người sai đưa thư qua phía bắc bến đò Phù Thạch, giao cho lính tuần bên Trịnh. Trong thư nói chuyện đời trước Minh Khang Thái vương Trịnh Kiểm kính trọng tình nghĩa, phân ranh chia đất. Nhưng đến sau này Đàng Ngoài lại gây việc binh đao. Chỉ lấy việc xâm lấn năm Mậu Tý [1648] làm ví dụ. Lúc đó quân Nguyễn đại phá quân Trịnh. Nếu có ý “được Lũng mong Thục” thì còn đợi gì đến ngày nay. Còn việc động tĩnh ra sao thì phải xem phía quân Trịnh, rồi bên Nam sẽ đối ứng phù hợp.
Trịnh Căn lại sai Tuấn Đức viết thư, ký tên là Trấn thủ Quảng quận công, rồi đem thư buộc vào đuôi tên lửa bắn sang đồn Khu Độc của Nguyễn Hữu Dật. Đầu thư nói: “Lễ không gì lớn hơn phận, phận không gì lớn hơn danh. Vì vậy quý ở chỗ chính danh phận, rồi sau mới định khen chê”. Kế đó bên Trịnh chê bai từ Nguyễn Kim sang Nguyễn Hoàng cho tới cha con Thụy quận công Nguyễn Phước Nguyên làm nhiều điều trái đạo, không chịu nộp cống. Vì thế mới ra quân để trách việc thiếu thuế. Họ Nguyễn “nói phò Lê mà trái lại phản vua Lê”.
Thư còn giễu quân Nguyễn “nếu bảo thắng Kỳ Hoa rồi thu bảy huyện, thì khác gì bại Hương Bộc mà trốn Đại Nài”. Phía Trịnh còn nói: “Nếu không có nhà chép sử, thì lấy gì phân biệt đúng sai?”. Rồi dẫn sử sách (của bên mình) ghi chép về tội lỗi của họ Nguyễn. Cuối thư còn tuyên bố sẽ “quyết một trận chiến, để bình bọn đen đúa biên thùy, khôi phục bờ cõi của tiên vương”.
Nguyễn Hữu Dật đọc thư xong, giận quá, bèn đem thư đó tới đại doanh. Tiết chế Nguyễn Hữu Tiến họp các tướng lại xem. Bọn Trấn thủ Phù Dương, Tống Hữu Đại, Tham tướng Nguyễn Phước Tráng, Cai cơ Trương Phước Hùng đều đòi sang sông đánh địch. Họ mắng rằng:
– Thảo khấu họ Trịnh! Tiện dân khinh vua! Sao dám buông lời tự đại. Bọn đệ xin Tiết chế hạ lệnh dẫn quân phá chúng, bắt quận Phú phanh thây vạn mảnh, cho vơi hận này!
Nguyễn Hữu Dật nói:
– Không nên. Bọn chúng đã dùng văn từ đáp lại chúng ta. Ta nên dùng thư trát đáp lại họ. Để khỏi cho người Bắc bảo Nam triều bọn ta thiếu người có văn chương, lý lẽ, chỉ cậy dũng đánh nhau mà thôi.
Mọi người bèn làm tờ hiểu thị ký tên Chưởng cơ Hùng Oai hầu Trương Phước Hùng gửi cho quận Quảng bên Trịnh. Trong thư ví việc Nguyễn Kim phò Lê như Quách Phần Dương giúp nhà Đường, mà họ Trịnh thì không khác Đổng Trác, Tào Tháo, cùng loại với Hồ Quý Ly. Lời thư còn lên án những lần quân Trịnh đánh Đàng Trong là do tự ý họ Trịnh. Rồi lại khoe chiến tích của mình đánh phá Lê Văn Hiểu, đuổi bọn Lê Hữu Đức, Trịnh Trượng, Đào Quang Nhiêu. Thượng tuần tháng Tư, bên Nguyễn sai người buộc thư vào đuôi mũi tên lửa, bắn sang lũy Đồng Hôn.