Vị kia nói:
– Từ lúc nãy, khi ghe bậu đậu ngoài sông, qua thấy có nhiều chướng khí còn vướng. Chẳng hay có phải đêm qua, bậu bị yêu tinh quấy phá?
Ông tôi hết sức kinh ngạc, bèn đem chuyện đêm qua kể lại không sót một lời nào. Người kia nghe xong, liền đưa cho ông tôi một nắm lá khô, bảo về nấu nước uống cho nhả hết chướng khí ra, rồi dặn hãy ở lại Năm Căn một đêm, sáng mai hẵng đi. Ông tôi ngờ ngợ nhưng thấy vị kia lời lẽ rất chân tình, đành nghe theo.
Ngày hôm đó bình thường, ông tôi uống xong ngụm nước lá, ngủ một mạch đến sáng hôm sau. Mồ hôi màu đen túa ra ướt đẫm cả chiếu, phải đem vứt đi. Thức dậy vô cùng khỏe khoắn, ông xuống bến tắm. Đang tắm, ông thấy từ xa vị trung niên hôm qua đang bước đến khoan thai, trên tay cầm một xấp như da con gì vậy. Ông tôi vội lau mình rồi mặc áo vào.
Vị kia cười nói:
– Chẳng giấu gì cậu, qua có học chút ít đạo pháp hàng ma. Vốn chẳng nhiều nhặn gì, định tiêu diệt con Kim Thử Quân này đã lâu, nhưng nó trốn kỹ quá. Đến nay nhờ cậu chỉ chỗ, qua mới diệt được. Hôm trước thôi sơn vào bụng cậu thật là đường đột quá, mong cậu bỏ qua.
Nói rồi, ông ta tặng ông nội tôi chiếc nanh của con Chuột Tinh. Nó nhọn hoắt, dài chừng hai tấc, trông như một cây đinh. Mãi sau này, tôi vẫn thấy ông đeo nó trước ngực. Ông bảo nó làm ông nhìn thấy được ma quỷ, ngay cả trong bóng đêm.
Rồi vị đó mời ông nội tôi cùng người bạn trên ghe về nhà chơi. Ở đây, sau một hồi trà nước, mới phát hiện vị trung niên kia và ông cố tôi là bạn tâm giao, lâu nay mất liên lạc. Vị đó họ Lý, tên Thành Vũ. Hồi mới sang Việt Nam gặp ông cố nội tôi, hai người trải qua hoạn nạn, trở thành bạn thân. Nhưng do thời cuộc, hai người mất tin nhau cũng gần hai mươi năm. Ngày đó nội tôi hãy còn bé tí.