Đọc lại Tam Quốc – Kỳ 1: Câu đố gian hùng

Tác giả Wong Trần
Đọc lại Tam Quốc – Kỳ 1: Câu đố gian hùng

Tào Tháo là nhân vật gian hùng số một trong Tam quốc diễn nghĩa, cũng là hình tượng phức tạp nhất, được học giả các đời tranh luận nhiều nhất. Nói đến cái gian của Tào Tháo, người ta liền nghĩ tới câu nói: “Thà ta phụ người trong thiên hạ, chứ không để người trong thiên hạ phụ ta”. Có điều, đây chỉ là câu nói trong Tam quốc diễn nghĩa, câu nói mà sử sách ghi lại có hơi khác. Tình thế của Tào Tháo lúc nói câu đó cũng chưa thật rõ. Vậy Tào Tháo đã nói câu đó lúc nào? Đằng sau câu chuyện đó còn có những ẩn tình gì?

Giết Lã Bá Xa

Tam quốc diễn nghĩa của La Quán Trung nói, Tào Tháo hành thích Đổng Trác không thành, bèn lên ngựa ra roi chạy thẳng, muốn trở về quê. Trên đường đi qua huyện Trung Mâu ở Tiêu quận, Tào Tháo bị bắt ở đó. Huyện lệnh Trung Mâu là Trần Cung khâm phục, đã cùng Tào Tháo trốn đi. Đi ba ngày tới Thành Cao, Tào Tháo và Trần Cung đi ngang nhà người quen cũ là Lã Bá Xa, bèn cùng vào đó. Lã Bá Xa tiếp đón hai người, rồi lên lừa đi qua xóm Tây mua rượu. 

Minh họa Lã Bá Xa

Tào, Trần đang ngồi chơi, nghe sau nhà có tiếng mài dao. Tháo nói: “Lã Bá Xa đối với tôi không thân thiết gì lắm chuyện này đáng nghi đấy!”. Hai người bèn đi thăm dò, lại nghe có người nói: “Trói lại mà giết!”. Tào Tháo liền nói với Trần Cung: “Đúng rồi! Nếu ta không hạ thủ trước thì sẽ bị bắt mất”. Thế là, hai người tuốt kiếm xông vào, gặp ai giết nấy, một hơi giết chết tám người. Giết xong, đi vào nhà bếp, chỉ thấy một con lợn treo bốn vó, sắp bị chọc tiết. Hai người mới vỡ lẽ, vội đi khỏi đó. 

Đi được hơn hai mươi dặm, lại gặp Lã Bá Xa. Tào Tháo đã giết luôn Lã Bá Xa. Trần Cung trách Tào Tháo đã biết mình lầm, lại còn giết người, là đại bất nghĩa. Tào Tháo dõng dạc nói: “Ta thà phụ người thiên hạ còn hơn để người thiên hạ phụ ta”. Đầu đuôi câu chuyện Tào Tháo giết Lã Bá Xa, biểu tượng cho tính cách gian hùng của Tào Tháo đã được Tam quốc diễn nghĩa mô tả như vậy.

Sự thật thì như thế nào?

Tào Tháo giết Lã Bá Xa. Bản in Tam quốc diễn nghĩa năm 1610

Tam quốc chí, Vũ đế kỷ không chép chuyện Tào Tháo giết cả nhà Lã Bá Xa. Câu chuyện này là do Bùi Tùng Chi chú thích. Bùi Tùng Chi đã dẫn ba thuyết, thứ tự như sau. 

Một là, theo Ngụy thư nói: Lúc Tào Tháo đến, Lã Bá Xa không có ở nhà. Con cháu và tân khách của Xa họp lại muốn cướp ngựa và đồ dùng của Tháo. Tháo bèn cầm dao giết sạch cả nhà Xa. 

Hai là, theo Thế ngữ: Tào Tháo đến nhà Lã Bá Xa. Xa cũng không có nhà. Năm người con trai của Xa làm lễ đãi khách. Tháo nghi ngờ, đang đêm cầm kiếm giết tám người. 

Ba là, theo Tạp ký của Tôn Thịnh, Tào Tháo nghe tiếng dao chặt thịt, nghi ngờ nên giết người. Khi biết là lầm, Tào Tháo vẫn không hối hận, còn nói “Tôi thà phụ người, không để người phụ mình”, rồi đi. 

Nếu Ngụy thư là đúng, Tào Tháo giết người chỉ là phòng vệ hoặc ăn miếng trả miếng. Nếu Thế ngữ đúng, Tào Tháo quá đa nghi, giết người vô tội. Nếu Tạp ký đúng, Tào Tháo là tội ngộ sát, có điều không biết hối cải.

Ngài Dịch Trung Thiên trong cuốn Phẩm tam quốc có nhận xét: lời của Ngụy thư dường như bênh vực Tào Tháo. La Quán Trung quán triệt tư tưởng tôn Lưu ức Tào, đã bỏ qua Ngụy thư. Câu chuyện mà ông viết trong Tam quốc diễn nghĩa là dung hợp của hai thuyết sau, thêm vào cả cái chết của Lã Bá Xa để tăng thêm sự gian ác trong hình tượng Tào Tháo.

Tác giả Dịch Trung Thiên

Cái mà Tam quốc chí không chép, chưa hẳn là không có thật. Ngụy thư, Thế ngữTạp ký cùng nói, tuy mỗi sách một khác, vẫn phản ánh được dư luận xôn xao của người đời về câu chuyện đó. Tôi cho rằng việc Tào Tháo giết cả nhà Lã Bá Xa là có thực. Có điều bản thân Lã Bá Xa chưa chắc đã bị giết. La Quán Trung đã nói thêm. Kỳ thực giữa phái bênh vực Tào Tháo (Ngụy thư) và phái buộc tội Tào Tháo (Thế ngữ Tạp ký) cũng có quan điểm khác nhau về bối cảnh câu chuyện. 

Theo cách kể của Ngụy thư, chúng ta phải thừa nhận gia đình của Lã Bá Xa khá đông, vì bao gồm cả tân khách, phải là đại phú hộ. Ngược lại, nếu theo Thế ngữTạp ký, gia đình Lã Bá Xa là gia đình nhỏ, chỉ khoảng chín người, có thể là nhà trung lưu. Nếu gia đình Lã Bá Xa là gia đình lớn, Tào Tháo không thể một mình cầm dao giết sạch cả nhà, phải có người trợ lực. Nếu là gia đình nhỏ, một hơi giết tám người đối với Tào Tháo là không có vấn đề. Tào Tháo có thể chỉ đi một mình hoặc đi hai người – vì phải có người đi theo nghe Tào Tháo nói chuyện phụ người thiên hạ. Quy mô gia đình của Lã Bá Xa với số người đi theo Tào Tháo có quan hệ mật thiết, không thể tách rời, càng không thể hoán đổi giữa hai cách nói. Vậy Tào Tháo đã rời khỏi Lạc Dương như thế nào?

Tào Tháo từ Lạc Dương trốn đi, tất nhiên không đi một mình. La Quán Trung nói Tào Tháo hành thích không thành, liền lên ngựa ra roi bỏ chạy ngay, vì thế mới đi một mình. Sự thực khác hẳn. Tam quốc chí, Vũ đế kỷ nói Đổng Trác muốn lôi kéo Tào Tháo. Tào Tháo bèn đổi tên họ, trốn về Đông. Tào Tháo là cự mệnh của Đổng Trác mà trốn, đương nhiên có sự chuẩn bị nhất định về mặt hành trang và nhân sự. Hơn nữa, Tào Tháo không có tội lỗi gì cả, chưa chắc Đổng Trác đã truy bức, lại đang ở thời kỳ loạn lạc, mang theo vài người hộ vệ là chuyện dễ hiểu. Vì vậy, tôi cho rằng Tào Tháo trốn chạy tất có người đi theo. 

Nếu Tào Tháo có người đi theo, nếu lúc đó ở nhà chỉ có năm người con trai của Lã Bá Xa thì bất luận là hai đấu năm hay nhiều người hơn nữa đấu với năm người, Tào Tháo cũng không ở trong tình thế bức bách phải giết người một cách thiếu suy nghĩ, nhất là Tào Tháo lại là người cơ trí. Cách nói của Thế ngữTạp ký xem ra không chính xác. 

Chính vì lẽ đó, để nêu bật cái sai lầm và tàn nhẫn của Tào Tháo, La Quán Trung đã tán thành cách nói của phái buộc tội, để Tào Tháo chạy khỏi Lạc Dương một mình. Có điều, sau khi chém giết chán chê, vẫn cần có nhân chứng nghe câu nói phụ người thiên hạ của Tào Tháo. Vì thế, mới có chuyện Tào Tháo gặp Trần Cung ở Trung Mâu. Trần Cung đã đi cùng Tào Tháo.

Tào Tháo tới huyện Trung Mâu. Trích Hội bản Thông tục Tam quốc chí thời Edo (Nhật Bản)

Duyên nợ của Tào Tháo và Trần Cung đã bị La Quán Trung sửa đổi rất nhiều. Trong Tam quốc diễn nghĩa, Trần Cung là huyện lệnh Trung Mâu, vì cảm phục nên đã bỏ trốn cùng. Sau khi Tào Tháo giết Lã Bá Xa, còn buông lời vô tình, Trần Cung đã từ bỏ Tào Tháo. Sự thực không đúng như vậy.

Tam quốc chí nói, Tào Tháo trốn đến Trung Mâu, bị viên Đình trưởng nghi ngờ bắt giải lên huyện. Trong xóm có người biết mặt nên xin giúp, Tào Tháo mới được thả. Thế ngữ lại nói, người thả Tháo là viên Công tào ở huyện. Hai thuyết tuy khác nhưng không mâu thuẫn nhau. Dù sao đi nữa, không có chứng cứ rằng viên Công tào hoặc người trong xóm đó là Trần Cung. Trần Cung lúc này cũng chưa ghét Tào Tháo. 

Về sau, khi liên quân Quan Đông tan rã, Thứ sử Duyện Châu là Lưu Đại tử trận, Trần Cung đã vận động đưa Tào Tháo – khi ấy làm Thái thú Đông Quận – lên làm Duyện châu mục. Trần Cung bỏ Tào Tháo chạy sang Lữ Bố là lúc Tào Tháo đồ sát Từ Châu. Trần Cung, Trương Mạc thấy hình tượng anh hùng của Tào Tháo sụp đổ, nên đã bỏ Tháo.

Minh họa Trần Cung trong Tam quốc diễn nghĩa bản in thời Thanh

Nhân đây cũng nói thêm, trong câu chuyện mà La Quán Trung phóng tác có hai điều bất ổn:

Thứ nhất, nơi Trần Cung làm huyện lệnh là ở Trung Mâu, nhà của Lã Bá Xa thì ở Thành Cao. Từ Lạc Dương muốn về đất Bái phải qua Thành Cao trước rồi mới tới Trung Mâu. Bùi Tùng Chi chú thích Tam quốc chí, Vũ đế kỷ ghi chuyện giết Lã Ba Xa trước việc Tào Tháo bị bắt ở Trung Mâu, là hợp với lộ trình. La Quán Trung phóng tác đã biến chuyện này thành quái gở. Tào Tháo sau khi được thả ở Trung Mâu, không chạy về quê mà lại cùng Trần Cung chạy ngược về Lạc Dương, tới Thành Cao!

Thứ hai, La Quán Trung viết Lã Bá Xa bảo với Tào Tháo mình đi qua xóm Tây mua rượu. Có điều, sau khi giết người, Tháo và Trần Cung bỏ trốn, đi hai mươi dặm lại gặp Lã Bá Xa đi ngược lại. Tào và Trần nếu trốn thì phải trốn về phía Đông, sao còn gặp Lã Bá Xa? Không lẽ hai người đi lạc, lại một lần nữa đi về phía Lạc Dương? Trong truyện có nói, lúc đó Bá Xa cổ đeo hai bình rượu, tay cầm hoa quả. Có thể Bá Xa đi về phía Đông mua hoa quả chăng? Hoa quả gì mà phải đi hơn hai mươi dặm trong đêm để mua? Chúng ta nên nhớ, phía Đông Thành Cao là huyện Trung Mâu, Tào Tháo đã bị bắt ở đó. Nếu như sự phóng tác của La Quán Trung là gần với sự thật, hành động của Lã Bá Xa hết sức đáng ngờ. Có điều, tất cả chỉ là tiểu thuyết, chỉ đủ để mua vui mà thôi.

Ba địa điểm trên hành trình chạy trốn của Tào Tháo

Trần Cung có đi theo Tào Tháo trong chuyến đi này không, chúng ta không rõ. Có điều, có một nhân vật khác chắc có đi theo Tào Tháo. Đó là Lưu Bị. Anh hùng ký chép:  

Năm cuối đời Linh đế, Bị từng ở kinh đô, sau cùng với Tào Tháo quay về nước Bái, chiêu mộ tập hợp quần chúng. Khi Linh Đế băng hà, thiên hạ đại loạn, Bị cũng khởi binh theo đánh Đổng Trác.

Vương Xán - Anh hùng ký

Nếu lời Anh hùng ký chép đúng, Lưu Bị cũng có mặt ở nhà Lã Bá Xa hôm đó, không rõ có Quan Vũ, Trương Phi đi theo không. Có điều, nếu mục tiêu của Tháo là mộ binh đánh Đổng Trác, hẳn có đem theo tiền bạc để về quê làm quân phí. Với những điều kiện đó, chúng ta thấy rằng dù Ngụy thư có vẻ như bao biện cho Tào Tháo, nhưng là thuyết đúng hơn. Người nhà Lã Bá Xa thấy tiền đã tối mắt, muốn giết đám người của Tào Tháo. Tào Tháo, Lưu Bị cùng vài người khác đã chống lại. Hai bên đã tử chiến. Người nhà cùng với tân khách của Lã Bá Xa đã bị giết chết. Nói như vậy thì thuyết của Thế ngữTạp ký là không đúng, cũng gần như nói Tào Tháo không hề nói câu đó.

Lưu Bị có thể là một trong những tòng phạm

Phụ người thiên hạ

Dù sự thực là gì đi nữa. Câu nói “thà ta phụ người trong thiên hạ, chứ không để người trong thiên hạ phụ ta” đã vận vào Tào Tháo, ám ảnh hình tượng Tào Tháo. Tào Tháo có muốn chối bỏ cũng không chối nổi. Ảnh hưởng của La Quán Trung đối với việc nhận thức con người và sự việc trong thời Tam Quốc đã quá lớn, đến mức không thể rũ bỏ. Thực ra, La Quán Trung cũng đã nói thêm. Câu nói của Tào Tháo trong Tạp ký chỉ là “tôi thà phụ người, không để người phụ mình”.

Ngài Dịch Trung Thiên trong cuốn Phẩm tam quốc cũng đã có phân tích chuyện này. Ngài Dịch nói, “người” trong Tạp ký là ám chỉ Lã Bá Xa, là trường hợp cá biệt. “Người” trong Tam quốc diễn nghĩa lại là người trong thiên hạ, là tất cả mọi người. Câu nói cá biệt của Tào Tháo đã được bị nâng lên thành câu nói mang tính cương lĩnh, thành nhân sinh quan và đạo làm người của Tào Tháo. Tuy nhiên có thể đặt giả thiết rằng: Tào Tháo không nói câu đó, nhưng câu nói ấy bị gán cho Tào Tháo là do bình sinh Tháo đã thực hiện theo phương châm nói trên. Vậy phải chăng Tào Tháo là người thà phụ người khác chứ không để người khác phụ mình?

Tượng của La Quán Trung (1330-1400) ở quảng trường Đông Bình

Không phải như vậy.

Tào Tháo là người sống tình cảm. Tào Tháo đúng là cũng có phụ người khác, như Tuân Úc, Thôi Diễm, nhưng đều là do nhu cầu đấu tranh chính trị, không phải bản tính bình sinh, càng không phải gặp ai cũng phụ, lúc nào cũng phụ. Trường hợp của Tuân Úc, Thôi Diễm, ở kỳ sau, tôi sẽ nói rõ.

Trần Cung rời bỏ Tào Tháo. Bản in Tam quốc diễn nghĩa năm 1610

Nhiều người đã phụ Tào Tháo, nhưng Tào Tháo không hề phụ họ. Lúc Tào Tháo đi đánh Từ Châu, Trần Cung, Trương Mạc đã phản lại Tào Tháo, đón Lữ Bố về cướp Duyện châu của Tháo. Trương Mạc bắt giữ mẹ của Tất Kham – một thuộc hạ của Tào Tháo. Tháo nói với Tất Kham: “Lệnh đường đại nhân còn trong tay Trương Mạc, túc hạ nên tới đó“. Tất Kham dập đầu quỳ lạy, nói mình không hai lòng. Tào Tháo xúc động đến rơi lệ. Nào ngờ Tất Kham vừa quay đi đã phản bội Tào Tháo, đầu hàng Trương Mạc. Về sau, Tất Kham bị bắt lại. Tào Tháo lại nói: “Người tận hiếu không thể tận trung sao, đây chính là người ta đang tìm“. Rồi vẫn bổ nhiệm Tất Kham làm Lỗ tướng quốc.

Lại có Ngụy Chủng, Tào Tháo rất tin tưởng, nói: ai cũng có thể phản ta, chỉ có Ngụy Chủng là không phản. Nào ngờ Ngụy Chủng cũng đầu hàng Trương Mạc. Tào Tháo tím mặt, tuyên bố Ngụy Chủng dù có chạy tới chân trời góc bể cũng không tha cho Chủng. Cuối cùng, khi Chủng bị bắt, Tháo nói: Chủng là nhân tài, lại bổ làm Thái thú Hà Nội. 

Sau khi diệt được Lữ Bố, Tào Tháo bắt được Trần Cung. Trần Cung chấp nhận chết, Tào Tháo đã chăm sóc cho mẹ và vợ con của Trần Cung. Con trai của Tào Tháo là Tào Ngang, cháu là Tào An Dân, tướng yêu là Điển Vi đều bị Trương Tú giết. Về sau, Trương Tú tới đầu hàng, phản, rồi lại hàng đến mấy lần, Tào Tháo đều thu nhận. 

Xương Hi ở Đông Hải đã hàng lại phản, rồi lại tới chỗ Vu Cấm đầu hàng. Vu Cấm sai chém Xương Hi. Tào Tháo đã cảm khái nói: “Xương Hi đầu hàng không đến tìm ta mà lại đâm đầu vào chỗ Vu Cấm, chẳng lẽ đó là số mệnh sao?“. Ý chừng Xương Hi đầu hàng, Tào Tháo cũng sẽ không giết. 

Quan Vũ theo Lưu Bị phản Tào, bị Tào Tháo bắt. Tháo hậu đãi Quan Vũ, nhưng Vũ vẫn bỏ đi để tìm Lưu Bị. Tào Tháo đã để Quan Vũ đi, không cho truy đuổi. Tất Kham, Ngụy Chủng, Trần Cung, Trương Tú, Xương Hi, Quan Vũ đều từng phụ Tào Tháo. Tháo vẫn không phụ họ. Làm gì có chuyện thà phụ người trong thiên hạ, chứ không để người thiên hạ phụ ta?.

Tào Tháo là người sống tình cảm

Chúng ta cũng có thể nói, do nhu cầu thu phục nhân tâm, vì lợi ích chính trị, Tào Tháo mới giả vờ không phụ người đã phụ mình. Bất kể là vì lý do gì, Tào Tháo trên thực tế đã làm ngược lại cái đạo phụ người thiên hạ mà người đời gán cho Tào Tháo. 

Tào Tháo không phụ người là thật, sống rất tình cảm cũng là thật. Điển Vi thường theo hầu Tào Tháo, sau khi chết, mỗi lần đi qua mộ, Tào Tháo đều khóc tế Điển Vi. Quách Gia mất sớm, Tào Tháo thường nhắc tới, cùng mọi người ôn chuyện về Quách Gia. Trong Di lệnh của Tào Tháo, không thấy nói nhiều về chính trị mà chỉ nói nhiều về sắp xếp hậu sự, bố trí cho người nhà. Tô Đông Pha đã chê Tào Tháo trước lúc chết chỉ biết “chia hương bán dép, quyến luyến nơi khuê phòng”. Kỳ thực có mấy nhà chính trị trước khi chết lại quan tâm đến người thân nhiều như Tào Tháo? 

Tuy vậy, không nên vì lẽ đó mà cho rằng Tào Tháo yếu đuối, nhu nhược. Tào Tháo rất cơ trí, giảo hoạt, khi cần thiết cũng biết giết người, hơn nữa ra tay rất âm hiểm, tàn độc. Hứa Thiệu từng bình luận về Tào Tháo: năng thần thời trị, gian hùng thời loạn. Tào Tháo từng là năng thần, về sau lại thành gian hùng. Vậy Tào Tháo đã đi đường nào để trở thành gian hùng?

Kỳ sau: Mơ xanh uống rượu.

Chia sẻ câu chuyện này
Share