Sinh chắt lưỡi:
– Thiệt. Hồi chiều ông lão đó nói vớt được cái quan tài rồi gặp Quỷ Biển là em cũng nghi nghi rồi.
Anh Hùng cũng nói thêm. Ban đầu, nghe kỳ động ở Kiên Lương là tàn tích của Ca Lâu Thành, nhưng còn có một chuyện nữa là Ca Lâu Thành có tới hai mươi tháp lớn. Giờ tìm được di chỉ của cổ thành đó dưới đáy biển, vậy thì Ca Lâu Vương ngày xưa đã cho xây thành trên một vùng trải dài từ Kiên Lương, Hà Tiên rồi ra cả vùng biển ở Hòn Sơn Rái. Những chỗ này thật sự cách nhau không xa. Lúc lặn xuống đáy, anh thấy những tảng đá có kích cỡ khổng lồ nằm ngổn ngang, chúng vây quanh một kiến trúc cao và tròn. Cho rằng là tòa tháp nên anh mới bơi vào trong thì tìm được viên ngọc rết kia. Ngoài ra, xung quanh tòa tháp này còn có những bức tượng Ca Lâu La, cao như tòa nhà ba-bốn tầng.
Cỗ quan tài tình cờ mắc vào lưới ông lão chính là một trong những cái xác được chôn dưới đáy tháp để trấn yểm, dung hòa thái âm cho viên ngọc rết của toàn bộ kiến trúc, vốn đã hấp thụ thái dương của trời đất, đem đến sự thịnh vượng lâu dài. Cân bằng trong âm dương nghĩa là vậy. Sau khi mất ngọc, cả tòa tháp chìm xuống biển sâu, cỗ quan tài này cũng chìm theo. Ngày nọ, có con Cá Mút Đá tình cờ bơi ngang xác chết trong cỗ quan, ăn thịt cái xác đó rồi hấp thụ âm khí, dần dần bị thi biến, hình hài biến dạng, trở thành loài Quỷ Biển.
Sinh gõ mạnh lon bia đã cạn xuống bàn, “khà” một cái khoái chí rồi nói:
– Vậy ra chuyến đi đập miễu lần này cũng hên nhỉ? Có khi khỏi cần đi Kiên Lương hả đại ca?
Hùng nhăn mặt:
– Không biết được, Ca Lâu Thành có tới hai chục tháp, khả năng cao là mỗi tháp có một pháp bảo. Ví dụ thôi, là có Ngô Công Kim Thân đi, đâu thể biết được trung tâm của thành cổ, nơi cất giấu của viên ngọc rết này. Mà anh sẽ không làm theo cảm tính, một lần là đủ. Mày quên rồi hả Sinh?
Lúc này tôi có quá nhiều câu hỏi, không chịu được sự tò mò nên hỏi anh Hùng:
– Khoan anh ơi, em hỏi mấy này cái đã, thứ nhất: chuyện mình đi Kiên Lương có liên quan Ca Lâu Thành không? Thứ hai: em thấy anh quan tâm cục đồng đen, vậy nó với ngọc rết thì sao? Thứ ba: di chỉ dưới biển có chính xác là Ca Lâu Thành hay không?
Sinh định lên tiếng nhưng anh Hùng ngăn lại, anh nói:
– Mày hỏi đúng. Để anh nói suy nghĩ của anh từ lúc đập miễu trên Ma Thiên Lãnh đến giờ. Thứ nhất, kỳ động mình sắp đi ở Kiên Lương, thú thật anh chưa biết vị trí chính xác, cho nên không chắc Ca Lâu Thành có dính líu đến, đồng nghĩa với việc bảo ngọc trấn Ca Lâu Thành có thể không phải ngọc rết Ngô Công Kim Thân mà là loại khác. Thứ hai: anh quan tâm đồng đen vì nó cũng là một pháp bảo thượng phẩm, kiểu gì cũng có cách dùng riêng. Với lại, theo những gì anh biết, đồng đen đó xác suất cao là Trấn Môn Thiên Đỉnh, loại pháp bảo dùng để khóa cửa tông miếu, trên mặt lại còn khắc hình chim thần, biết đâu trong Ca Lâu Thành có cơ quan nào đó sử dụng đồng đen để vận hành thì sao. Thứ ba: di chỉ anh thấy lúc nãy, khả năng cao nhất anh nghĩ chỉ có liên quan đến Ca Lâu Thành, có thể như là một quan ải vệ tinh. Tuy nhiên có một điểm hồi chiều Sinh kể mày nghe về Ca Lâu Vương là có thật, nếu đụng độ với Quỷ hồn Ca Lâu Vương thì hơi mệt đó!
Sinh cười hề hề:
– Vậy mai mình đi Kiên Lương, làm gì căng!
Anh Hùng đứng dậy, vươn vai:
– Không, không. Mai mình vẫn phải ra biển một chuyến.