[Tiểu thuyết] Cửu Long Quái Sự Ký – Kỳ 34: Hỗn chiến Ma Thiên

[Tiểu thuyết] Cửu Long Quái Sự Ký – Kỳ 34: Hỗn chiến Ma Thiên

Kỳ trướcDù sức yếu, nhưng Hùng và Thông vẫn nhất quyết ở lại chiến đấu với hồ ly. Chính quyết tâm này của họ đã khiến ông Bảy Săm không còn trốn tránh trách nhiệm nữa. 

Ngày xưa trong lần chiến đấu với cả hồ ly và Ma Thiên, Bảy Săm yếu thế, suýt chút nữa phải bỏ mạng nơi hang núi, lúc trở ra may mà dùng tảng đá bịt hang lại. Hồ ly vốn dĩ yêu hồn vẫn còn kẹt trong quan, chỉ có thể dùng ma khí vậy mà còn làm Bảy Săm lên bờ xuống ruộng. Tảng đá vỡ ra, để lộ lối vào đủ cho một người đi, bên trong tối om, không khí lạnh lẽo ẩm mốc. Ba người đốt đuốc, cầm đèn tiến vào trong. Trước khi vào, Bảy Săm nhắc vào hang nếu chưa có động tĩnh gì thì tuyệt đối không được mở miệng, dương khí của con người sẽ đánh động đám Ma Thiên và hồ ly. Để đánh lừa chúng, ông đưa cho hai người họ Đá Vỏ Ốc. Loại này Hùng biết, nó chính là vỏ con ốc bươu bình thường, khi chết lấp đầy bởi cát, sỏi, nếu đầm lầy khô cạn, hoặc nung trong lửa cao, các tinh thể kết dính với nhau thành một thể khá rắn chắc, có màu nâu đen. 

Đá vỏ ốc này dễ làm, nhưng ít ai sử dụng do âm khí rất mạn. Dĩ nhiên nghe đến âm khí, chẳng ai dám để nó trong dương trạch rồi. Nhưng để đánh lừa bọn ma thiên, che đậy dương khí, thì Đá Vỏ Ốc là lựa chọn chính xác. Bỏ vỏ ốc vào miệng, ngậm chặt lại. Như vậy thì hơi thở ra cũng bị che mất đi dương khí, nhưng không thể ngậm lâu được do sẽ khiến thân thể nhiễm âm tính. Nhẹ thì liệt người, nặng thì mất mạng, chỉ có thể dùng khoảng một giờ. 

Bảy Săm dặn thêm, nhiệm vụ của ông ta là diệt hồ ly, nhưng trước khi vào đến được quan tài, phải đi qua trận yểm của bọn Ma Thiên. Lúc đó, ông sẽ cản bước chúng trước, Hùng và Thông phải đánh vào giữa ngực bọn nó. Lý do là vì Ma Thiên khá gần với ông kẹ, tức là bọn nó về cơ bản cũng chỉ từ hư vô. Thầy luyện dùng Ngọc Thi là ngọc trai để trong miệng người chết hơn sáu mươi năm. Viên ngọc đó như là cái khuôn để âm khí và oán khí tích tụ lại tạo ra hình. Ma Thiên đáng sợ hơn ông kẹ ở chỗ nó có thực thể vật lý. Nnó không chỉ hù dọa con người để hút sinh lực mà còn có thể giết người bằng móng hoặc răng. Hình dạng thì mỗi lúc mỗi khác. Chung quy, viên ngọc đó là điểm yếu, chỉ cần đập bể nó là được. 

Hùng và Thông gật đầu đầy quyết tâm, rồi cả bọn cùng vào hang. Đây là hang đá tự nhiên do nhiều khối đá to xếp chồng lên nhau mà thành. Trần hang ở cửa chỉ cao tầm hai mét. Càng vào sâu thì trần càng lên cao. Có thể thấy cuối hang là một nơi dễ phải cao đến sáu, bảy mét, rộng cũng hơn ba mươi mét. 

Bảy Săm đi trước, bó đuốc ông cầm soi sáng hai bên vách. Lúc này Hùng để ý kỹ hơn thì thấy vách đá như có ai tạc. Phù điêu hình người đang đứng, nằm, ngồi rất nhiều tư thế. Phía trước thì chỉ thấy tấm lưng của Bảy Săm với bốn con rồng hết sức sống động, chỉ đợi có yêu ma là bay ra phun lửa, vẫy đuôi. Ba người họ bước từng bước thận trọng. Thông vẫn mang một mớ suy nghĩ, muốn hỏi Thầy Bảy nhưng không mở miệng được, định bụng xong chuyện sẽ trao đổi, ai ngờ đi thế nào lại đập đầu vào một phiến đá nhô ra. Anh kêu lên một tiếng, viên đá vỏ ốc vì thế văng ra khỏi miệng. 

Hùng và Bảy Săm quay ra nhìn, Thông với tay chụp viên đá, bỏ lại vào miệng, luống cuống làm sao đó mà viên đá chui tọt vào bụng. Cảm thấy không ổn, nhưng Thông không dám nói, cứ nghĩ ói viên đá ra là được. Nghĩ vậy, anh ra dấu cho Hùng và Bảy Săm là mọi chuyện vẫn ổn. Hai người định đi tiếp. Bỗng trong hang kín, gió từ bên ngoài thổi vào tới tấp, ngọn đuốc của Bảy Săm tưởng chừng như sắp tắt. 

Bảy Săm lập tức bắt chú niệm ấn đánh một chưởng về sau lưng Hùng. Thì ra, lúc làn gió thổi tới, các bức phù điêu trong hang cử động, bò ra khỏi vách đá, là Ma Thiên. Sự việc nói thì rườm rà, nhưng tất cả chỉ diễn ra trong vòng chục giây. Lúc này từ phía cửa hang đổ dài vào trong, cả ba bị vây bởi hơn mười con. Bọn này tay và chân đều dài, da thịt thối rữa, tóc phủ cả khuôn mặt, chỉ để lộ cái miệng lởm chởm răng nhọn, và ngón tay như một móc câu khổng lồ, để nó cấu một phát chắc chỉ có thịt nát xương tan.

Hùng và Bảy Săm phun viên đá ra. Bảy Săm vận khí đánh một chưởng. Trong bán kính năm mét, bọn Ma Thiên đều tan thành khói bụi. Hùng hết sức thán phục, định bụng thoát ra rồi cũng phải học chiêu này mới được. Bảy Săm bảo giờ cứ theo phân công, Hùng và Thông cứ dùng ấn Chuẩn Đề để giảm bớt uy lực của Ma Thiên, sau đó đánh vào ngực chúng, Bảy Săm sẽ lo con hồ ly. 

Thông quay sang bảo: 

– Đi chuyến này về anh em mình làm thầy pháp luôn rồi!

Vừa nói anh vừa né cú đánh của con Ma Thiên. Hùng hét lên:

– Mày coi chừng đól Làm thầy pháp mà cụt tay cụt chân thì không ai mướn đâu!

Hùng dùng nanh trăn, còn Thông thì hai tay hai cây, một dao găm một dao đi rừng có phủ tro xá lợi. Bọn Ma Thiên được cái đông và hung hăng. Tuy nhiên, nhờ chú Chuẩn Đề tỏa ra áp khí xung thiên mà bọn ma bị yếu đi rõ rệt, Hùng và Thông tránh né khá dễ, chỉ khó cái là tiếp cận được ngực nó mà kết liễu thôi.

Bảy Săm tiến đến cuối hang, nơi đặt quan tài hồ ly. Lúc nãy ông vận khí phát chưởng Thối Tán Hồn, uy lực rất cao, nhưng đồng thời cũng làm hao tổn nguyên khí. Ông không muốn liều lĩnh, đành tin vào bọn Hùng sẽ cản được đám Ma Thiên. Từ đầu hang trở vào, ông đoán có thể tới vài chục con. Thế nhưng, cũng may lúc họ vào là đã quá nửa đường, từ đó vô trong không có Ma Thiên. Lúc nãy có vài con đứng gần, ông đã thổi bay sạch rồi. Chỉ cần hai người họ trụ được chừng nửa giờ là đủ. Tuổi đã cao cộng với đã lâu rồi không còn vận khí khiến ông thở dốc. 

Còn cách vài mét nữa là đến quan tài. Lúc này, âm hồn hồ ly cũng đã thức tỉnh. Chỉ với vài phần ma lực, nó bộc phát yêu khí quỷ dị hết sức, tạo thành một bức tường vô hình cản bước Bảy Săm. Áp lực tỏa ra vô cùng lớn, đến cả Hùng và Thông cách đó hơn chục mét cũng thấy khó thở. Bảy Săm trụ tấn, hai tay bắt ấn trước ngực. Khi ấy, hình xăm rồng sau lưng ông chuyển động. Bốn con bò ra, quấn lên tay và ngực, trông hết sức dũng mãnh.

Kỳ thực đây chỉ là hình thức xăm ẩn, vốn đã thất truyền lâu năm. Nghệ nhân xăm nhiều hình chồng lên nhau, chỉ khi khí huyết được vận hành như thế nào thì các hình xăm mới hiện lên, cũng giống như hoạt hình được vẽ từ nhiều khung rồi cho tua nhanh vậy. 

Lúc này Bảy Săm đã vận hết khí, khai quan các huyệt, cảm giác như ông sẵn sàng đồng quy vu tận với con hồ ly. Ông sử dụng chắc cũng phải đến bảy, tám phần công lực, khai phát Thối Tán Thượng Chú, dùng tay như một mũi dùi, khoan vào lớp áp lực mà con hồ ly tạo ra. Đoạn, ông nhặt năm hòn sỏi nhỏ, lấy trong túi ra mấy lá bùa, gói bùa vào sỏi, đặt sỏi xung quanh quan tài. Có thể thấy được việc đó tốn sức và căng thẳng như thế nào qua nào qua nét mặt ông. Công việc bày trận đã hoàn thành, giờ đã đến lúc khai quan tiêu diệt con ác tinh. 

Bên vòng ngoài, Hùng và Thông vẫn đang vật lộn với cả đàn Ma Thiên. Cũng may bề ngang khá hẹp, bọn chúng khó lòng đồng loạt tấn công, chỉ lên lần lượt, nhưng như vậy cũng đủ làm hai người lên bờ xuống ruộng. Tay chúng vươn dài, đầy móng nhọn. Cả hai liên tục né tránh, chật vật lắm Hùng mới hạ được ba con, Thông thì hai. Thông vừa né vừa quay sang hét lên: 

– Bọn này yếu xìu. Sao ông Bảy ngày xưa sợ bọn nó thế?

Hùng cũng thấy khó hiểu. Nhìn bọn chúng cũng chậm chạp, cỡ cỡ anh với Thông về năng lực, tuyệt đối không thể làm khó ông Bảy được. Lúc này Hùng dần hiểu ra dụng ý của Bảy Săm bảo hai người dùng chú Chuẩn Đề, lý do nằm ở lời nguyền lên bọn Ma Thiên. Hùng kêu lên: 

– Anh hiểu rồi, sức mạnh bọn này có thể chỉ như con kiến, cũng có thể thổi nát cả vũ trụ, quan trọng là năng lực của người mà nó đối phó thôi!

Thông né một cú, lui về sát bên Hùng, thắc mắc: 

– Ủa gì khó hiểu dữ vậy đại ca?

Hùng bình tĩnh trả lời: 

– Sở dĩ ông Bảy kêu mình bắt ấn niệm chú Chuẩn Đề, là làm cho mình hao chút sinh khí đó, trình anh với mày sao triệu hồi được Chuẩn Đề Phật Mẫu. Bọn này nó như ông kẹ, ông kẹ thì làm ra ảo ảnh mà mày sợ, còn bọn này nó giống như bản sao của mình vậy, năng lực mình tới đâu, ma pháp của nó cao đến đó. Mày thử nghĩ, cỡ năng lực của thầy Bảy, gặp ba chục con Ma Thiên đạo hạnh ngang ngửa, đánh đường nào lại!

Thông hiểu ra, liền nói: 

– Vậy có phải mình nên tăng cường niệm chú, để làm giảm sinh lực của nó, không phải do bài chú hiệu nghiệm, mà do mình bị yếu đi?

Hùng gật đầu, anh chỉ đoán vậy thôi. Trong cuộc chiến này, ai lại liều lĩnh làm mình yếu đi, sơ sẩy là mất mạng như chơi. Thế mà Thông và anh làm ngon ơ, niệm chú rõ hơn. Thông cảm thấy bản thân có chút mệt mỏi, nhưng Ma Thiên trước mặt anh cũng vậy, thế là đã bắt bài được chúng, Thông hạ liền hai con một lúc. Anh quay sang Hùng, vuốt mũi đầy đắc ý. Hùng thấy vậy cũng xông lên làm tương tự, bọn Ma Thiên bay màu ngày càng nhiều. Chỉ còn lại vài con vẫn đang xông tới. Bỗng một số chỗ trên vách nứt ra, từ đó phóng tới cái gì đó như cái lưỡi trông như lưỡi người, đỏ thẫm màu máu.

Hùng và Thông hưng phấn vì đã tìm ra cách đánh bại lũ Ma Thiên, thế nhưng đột nhiên một cái lưỡi đỏ thẫm màu máu phóng ra tấn công hai người. Liệu hai người có cầm cự nổi trong lúc ông Bảy Săm đối phó với con hồ ly hay không? Mời các bạn theo dõi kỳ tiếp theo

Nếu yêu thích các câu chuyện tâm linh và kỳ bí, mời bạn tham gia Xóm Sợ Ma.

Chia sẻ câu chuyện này

Minh họa : Minh Thảo Võ

Thiết kế : Trần Văn Hậu

Share