Ngoài việc là mỏ dầu khí khổng lồ, sức hút của Bắc Cực còn nằm ở chỗ nó cực kỳ giàu tài nguyên, đặc biệt là niken và đồng. Chưa hết, các nhà địa chất cho biết Bắc Cực còn chứa nhiều mỏ than, kẽm, chì, cùng với những mỏ kim cương và đá quý ở một vài khu vực. Và như đã biết, những mỏ kim loại này ngày càng trở nên quý giá vì chúng ta không chỉ cần chúng để sản xuất ra các mạch điện tử, mà chúng còn đóng vai trò quan trọng trong việc sản xuất pin cho xe điện – một xu hướng của tương lai. Và để có thể khai thác được những ‘mỏ vàng’ này, người ta đã xây lên ở đây rất nhiều khu hầm mỏ, cơ sở vật chất hạ tầng để vận chuyển tài nguyên ra khỏi Bắc Cực. Chính những công trình này đã trực tiếp đe doạ vào môi trường vốn đã rất ‘mong manh yếu đuối’ của Bắc Cực.
Và có vẻ như mọi thứ không dừng lại ở đó. Nếu như chỉ có các chuyên gia địa chất mới có thể nhìn thấy được tiềm năng khổng lồ về dầu khí và kim loại của Bắc Cực, thì lúc băng tan, bất kì ai trong chúng ta khi nhìn lên bản đồ, cũng sẽ dễ dàng nhìn thấy những tuyến đường giao thông vận tải đường biển mới mở ra.
Dẫu rằng biến đổi khí hậu sẽ kéo theo những hệ lụy khó lường cho hành tinh này nhưng ít nhất đối với những ai đang hướng về Bắc Cực để tìm kiếm một hướng đi mới cho ngành vận tải biển, họ sẽ nhìn thấy… những cơ hội. Theo các nghiên cứu, do băng tan nhanh, mùa vận tải (là mùa mà tàu chở hàng lớn có thể băng qua Bắc Cực được) sẽ bắt đầu sớm 3 ngày và kết thúc chậm hơn 4 ngày. Và nhìn từ góc độ kinh tế, khoảng thời gian ‘ngắn ngủi’ này sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến mọi thứ liên quan đến vận tải biển. Xa hơn, các chuyên gia dự đoán vào năm 2050, các vùng đất bị băng bao phủ ở Bắc Cực sẽ hoàn toàn biến mất, mở ra các tuyến đường vận tải biển xuyên lục địa có thể hoạt động quanh năm, và kéo theo theo những biến động to lớn về thời gian vận chuyển trên biển, cũng như giá trị hàng hóa nhập khẩu toàn cầu.
Để hiểu rõ tiềm năng về vận tải biển của Bắc Cực, hãy cùng hướng mắt về hành lang Đông Tây (the Northwest Passage). Các chuyên gia khí hậu dự đoán rằng với tình hình nóng lên toàn cầu ở mức độ hiện nay thì trước thềm thế kỷ mới, con đường này sẽ hoàn toàn ‘di chuyển được’ ít nhất là vài tháng trong năm. Và nó hoàn toàn có thể thay đổi vận mệnh của ngành vận tải biển (maritime shipping).
Ví dụ, tuyến đường này sẽ rút ngắn lộ trình từ Thượng Hải – New York khoảng tầm 3500km. (Trước đây, tàu thuyền chở hàng đi tuyến này sẽ đi qua kênh đào Panama, đóng góp tầm 2 tỉ đô-la mỗi năm cho quốc gia Trung Mỹ này.) Đi bằng ‘đường Bắc Cực’ sẽ đem lại những thay đổi vô cùng đáng chờ đợi, cụ thể tuyến đường này sẽ rút ngắn khoảng 5 ngày tàu lênh đênh trên biển, tiết kiệm 25% cho mỗi chuyến đi, giảm thiểu luôn cả lượng CO2 thải ra mỗi năm, đó còn là chưa kể những biến động khác về chuỗi cung ứng hàng hóa toàn cầu. Xa hơn, nó sẽ có thể cắt đi sự phụ thuộc của tàu thuyền vào kênh đào Panama, trực tiếp ảnh hưởng đến sự thịnh vượng của con kênh lịch sử này.
Thực chất ở thời điểm này, vùng biển Bắc Cực vẫn có thể lưu thông được, nhưng chỉ trong một vài tuần ấm áp nhất trong năm, khi lớp băng không quá dày. Và để có thể di chuyển qua đây, loại tàu sử dụng phải là Tàu phá băng (icebreakers). Chính vì lẽ đó mà nhiều hãng tàu vẫn chủ yếu chỉ đi qua đường kênh đào Panama hoặc kênh đào Suez.