Hệ thống phòng ngự của quân Thanh ở phía Nam Thăng Long bị vỡ tan tành. Theo lời các giáo sĩ, hoàng đế Quang Trung đích thân cầm hai thanh đoản đao tham chiến. Trong trận này, một viên tướng là Đặng Văn Long muốn lập kỳ công, nên mặc áo trắng, lưng đeo cung, tay cầm trường kích xông vào đánh địch. Quang Trung từ xa trông thấy, sai người phi ngựa tới hỏi xem người áo trắng đó là ai, và gọi Đặng Văn Long tới diện kiến.
Mặc dù vậy, một số tàn quân Thanh vẫn thoát được. Tổng binh Trương Triều Long, Tham tướng Dương Hưng Long trổ vòng vây chạy về tới Thăng Long. Hành trình của họ dừng lại ở đây. Cầu phao đã đứt. Cả hai đều bị thương nặng, chết ở phía Nam sông Nhĩ Hà. Cầu phao không chỉ đứt, mà còn bị xác người ngựa nằm la liệt trên cầu đè cho chìm xuống. Đô ti Trần Nguyên Nhiếp cũng chạy thoát được tới cầu. Ông ta lần mò đi trên cây cầu chìm để vượt sông. Cả người Trần Nguyên Nhiếp chìm dưới nước, chỉ còn cái đầu thò ra trên mặt nước, cuối cùng cũng vượt được sông.
Trên đường truy kích, quân Tây Sơn hạ luôn đồn Văn Điển. Ngày hôm đó, hoàng đế Quang Trung tiến vào Thăng Long. Chiếc áo trận ông mặc sạm đen vì khói súng. Khác với những lần trước, ông vào Thăng Long như một người anh hùng chiến thắng. Nhà thơ Ngô Ngọc Du tả lại cảnh tượng lúc đó: “Ba quân đội ngũ chỉnh tề tiến. Trăm họ chật đường vui tiếp nghênh”.
Buổi chiều hôm đó, Tôn Sĩ Nghị biết tình thế đã tuyệt vọng. Ông ta bảo Đề đốc Ô Đại Kinh quay về, đưa cánh quân Vân Quý rút về nước. Lúc này, quân Tây Sơn cũng đã tìm thuyền nhỏ, vượt qua sông muốn cắt đường lui. Tôn Sĩ Nghị sai quân đánh chặn hậu, còn mình thì cùng với bọn Phó tướng Tôn Khánh Thành chạy về Thị Cầu. Thủy quân Tây Sơn đã nhanh chóng có mặt ở đó. Lực lượng của họ có chừng 100 – 200 chiếc, nhưng không đến gần mà chỉ từ xa bắn pháo vào tàn quân Thanh.
Một số đồn trại của quân Thanh ở hướng Tây Nam vẫn còn cố thủ thêm được một lúc. Ngày mồng 6, quân Thanh ở đồn Nam Đồng giương cờ đầu hàng. Quân Điền Châu ở Đống Đa cũng chống cự ác liệt. Khi thấy tình thế đã tuyệt vọng, thổ Điền Châu là Sầm Nghi Đống sai gia nhân mang ấn triện của mình trốn về. Người ta nhìn thấy Sầm Nghi Đống hướng về phía Bắc lạy vua Càn Long rồi giục ngựa xông vào quân Tây Sơn. Ông ta bị chặt cụt một cánh tay, ngã xuống ngựa. Quân Tây Sơn bồi thêm mấy nhát giáo, trừ hại cho dân chúng Điền Châu. Theo lời các giáo sĩ thì đồn này bị tiêu diệt vào sáng mồng 6. Nhưng theo lời Nguyễn Hựu Cung, đến chiều mồng 7, quân Điền Châu ở đồn Đống Đa mới bị tiêu diệt hoàn toàn.