U Ốc mới bán bún được nhõn 15 năm, nhưng cậu khó có khả năng ăn được hương vị ở bất cứ nơi nào khác. Thậm chí tớ đã nghĩ, nếu một ngày u Ốc mất, tớ sẽ không thể ăn lại vị ngon này nữa.
Đây không phải lần đầu tớ ăn bún ốc nguội. Suốt gần 10 năm ở Hà Nội, tớ đã đi tìm ăn món này rất nhiều rồi. Nhưng vì chưa gặp được hàng nào bán ngon đến cái mức mà cả một thế hệ “cũ” (mà tớ quen) của Hà Nội, đã ở hoặc từng ở đây đều phải xuýt xoa, nên đành tạm gọi chưa ăn bún ốc nguội bao giờ! Và đây là lần đầu tiên tớ ăn một thứ bún ốc ngon đến thế – dù nó thậm chí còn chẳng nguội!
U Ốc bán duy nhất một thứ bún này, có ốc, có nồi nước ốc, bát giấm bỗng, bát ớt chưng. Ốc được làm sạch, rất sạch, phân làm hai loại: có trứng và không có trứng. Ai không nói gì thì u cho ăn lẫn cả hai, mà ai không thích ăn ốc còn ruột (và trứng) thì nói cho kỹ. Đừng ngồi xắn ruột ốc vứt đi trước mặt u, mắc công u chửi cho rồi lại nói u ngoa.
Giấm bỗng chua rất chua và ớt chưng thì siêu cay, ăn ít chua ít cay như nào cũng nói cho rõ với u. Để lần khần không nói gì rồi mà nhỡ chua quá, cay quá, không ăn hết được, rồi nói ra nói vào thì u cũng chửi cho đấy. Nước ốc của u không nguội, nó nóng ấm, quyện với giấm bỗng chua và ớt chưng cay rất đượm; thanh mà ngon vô cùng.
Ăn bún ốc này vào mùa thu là số MỘT! Bởi nước dùng không nóng hổi khiến bạn ngột ngạt, nó ấm vừa thôi nhưng nếu ăn vào mùa lạnh thì chắc hẳn sẽ nguội đi khá nhanh, mất đi phân nửa cái vị ngon của nước. Và dù nước dùng không “nguội” đi chăng nữa thì có sao? Nó ngon, ngọt, thanh và tròn vị đến mức bạn chẳng có gì để phàn nàn.
Bún ốc này phải ăn cay! Mình là đứa không ăn được cay, bảo u ốc cho ít cay, chua giữ nguyên. Ôi chao ôi, thứ nước xuýt đó cay thật đấy, nhưng ngon đến phát khóc, dù cay vẫn phải xin thêm nửa bát nước và húp cho cạn!