Buôn phường bán hội

Tác giả xnghiem
Buôn phường bán hội

Sài Gòn nói to là vậy nhưng chịu khó đi thì cũng hết. Cố đi quanh quanh một xíu, có khi sẽ bắt gặp đâu đó những con hẻm, khu phố chỉ bán độc một món đồ nào đó theo kiểu buôn có hội bán có phường hồi xưa. 

Việc buôn bán như trên xuất phát từ tính cộng đồng của người miền Bắc. Ngày xưa, khi đời còn nhiều nỗi sợ, người ta chỉ biết dựa vào nhau mà sống, mà vượt qua khó khăn. Rồi theo thời gian, họ hiểu rằng “phi thương bất phú,” rằng để no đủ, để vươn xa, họ phải rời quê hương, rời mảnh đất thân thuộc để đi tìm kế sinh nhai. Nhưng dù đi đâu, cái tình làng xóm, cái tâm lý cộng đồng ấy vẫn luôn bên họ, đậm sâu trong từng bước chân.

Ở Thăng Long – Hà Nội xưa, nơi Kẻ Chợ phồn hoa, những phường buôn bán hình thành tự nhiên như thế. Từ Nam Định, Hải Phòng, Hải Dương đến Thanh Hóa, Nghệ An, Huế, nét văn hóa ấy lan tỏa, kết nối những con người với nhau qua từng phiên chợ, từng dãy phố. Khi người miền Bắc di cư vào Nam, họ mang theo cả tâm hồn cố hữu ấy, hòa quyện với tinh thần phóng khoáng của người Sài Gòn, tạo nên những phường, hội ở mảnh đất tứ chiếng này. Dẫu thời gian có làm đổi thay đôi chút, nhưng đâu đó, cái gốc rễ cộng đồng vẫn lặng lẽ sống trong từng ngõ nhỏ, từng dãy phố, gắn kết con người qua những mối dây chân tình.

buôn phường bán hội
Kẻ Chợ phồn hoa

Chính vì tính cộng đồng gắn kết mà cách tổ chức theo phường, theo hội trở thành chỗ dựa cho cả người bán lẫn người mua. Người bán dựa vào nhau, san sẻ từng chút khó khăn: khi thì cùng định giá, lúc thì giữ giá, cần thì sẵn lòng vay mượn hàng, giới thiệu khách qua lại. Người mua dù phải cất công đi xa, nhưng đến nơi, lòng lại thấy an yên. Giữa cả dãy hàng san sát, họ có thể thoải mái khảo giá, lựa chọn kỹ càng, chẳng lo bị mua hớ hay gặp phải hàng giả, hàng dỏm.  

Nhớ những ngày còn đi học, cứ qua trường của anh trên đường Nguyễn Chí Thanh mà lòng lại thấy thương cái sự giản dị của phố phường Sài Gòn. Trường anh đối diện là quán ăn tấp nập, còn trường mình thì khiêm nhường hơn, chỉ là một dãy cửa hàng sửa xe. Hôm nào mất chìa khóa hay xe hư, cũng chẳng bối rối. Chỉ cần ghé đại một tiệm, giá cả thì đâu cũng như nhau. Lỡ tiệm này thiếu món, chủ tiệm cười hề hề chỉ sang tiệm bên: “Qua chỗ anh Sáu đi, không thiếu thứ gì đâu. Ơn nghĩa gì, thôi mày ơi, giúp nhau là chính”.  

Những câu nói nhẹ như làn gió thoảng, nhưng lại làm lòng thấy ấm áp đến lạ. Một chút chân tình của người bán, một chút sẻ chia giữa phố phường, để cái hồn cộng đồng nơi đây cứ thế mà bền bỉ, mà đẹp đẽ, lặng lẽ chảy trôi cùng thời gian.

Tính cộng đồng trong những phường buôn bán ở Sài Gòn từ lâu đã len lỏi vào thói quen mua sắm của người dân, như một điều hiển nhiên, tự nhiên mà thành. Đó là niềm tin mộc mạc nhưng sâu đậm: chỉ cần nghĩ đến một món đồ, bạn đã biết phải đi đâu để tìm. Những con phố chuyên bán từng loại hàng hóa trở thành điểm tựa, nơi mà chỉ cần bước chân đến, lòng đã thấy yên tâm vì biết mình đến đúng chỗ rồi.

buôn phường bán hội
Buôn phường bán hội

Dọc dọc Sài Gòn, nếu chịu để ý, thì sau này muốn mua đồ bạn không cần mất công tra Google. Muốn ăn sủi cảo, hãy ghé Hà Tôn Quyền. Tìm bảng hiệu, cứ đến Lương Hữu Khánh. Còn sách cũ? Nguyễn Thị Minh Khai là địa chỉ không thể bỏ qua. Và xe máy thì chẳng đâu bằng chợ Tân Thành. Những khu phố này không chỉ là nơi buôn bán mà còn là nơi ký ức len lỏi trong từng ngõ ngách, gắn bó con người với mảnh đất này.

Nói đến cách làm ăn mang đậm truyền thống gắn bó, tương trợ “buôn có bạn, bán có phường,” không thể không nhắc đến cộng đồng người Hoa ở TP.HCM. Từ những ngày đầu hình thành Sài Gòn – Chợ Lớn, người Hoa đã đến đây, mang theo sự khéo léo, cần cù và cả tinh thần đoàn kết để cùng dựng xây cuộc sống nơi đất khách. 

Theo Đại Nam thực lục chính biên, vào khoảng năm 1791, nhà nước phong kiến đã tập trung đông đảo thợ thủ công về Sài Gòn, chia thành 62 ty thợ chuyên biệt. Những người làm nghề tự do cũng tìm về đây, quây quần, lập nên các khu phố nhỏ. Họ chẳng những chia sẻ công việc mà còn gắn bó, đỡ đần nhau trong cuộc sống. Và thế là, giữa lòng thành phố náo nhiệt, những cộng đồng ấy như một dòng chảy ấm áp, lặng lẽ chở che, gắn kết những con người xa xứ qua từng thăng trầm của thời gian. 

Theo tài liệu nghiên cứu của ông già Nam bộ Vương Hồng Sển thì ngày trước, những khu phố được đặt tên theo từng nghề nghiệp đặc thù của người dân trong vùng. Xóm Lò Gốm, xóm Lò Rèn, xóm Lò Vôi… từng là những cái tên sống động, vang bóng một thời. Giờ đây, chỉ còn lác đác vài tiệm nhỏ tồn tại như những mảnh ghép cuối cùng của một quá khứ thịnh vượng.

buôn phường bán hội
Xóm Lò Gốm xưa
buôn phường bán hội
Xóm Lò Gốm xưa

Theo dòng chảy thời gian, các siêu thị và hệ thống cửa hàng hiện đại dần thay thế những con phố buôn truyền thống. Những đứa trẻ lớn lên với chợ Sài Gòn từ những năm nao giờ cũng đã lớn, có công việc riêng của bản thân, loay hoay với cuộc sống bộn bề rồi cũng hòa nhập vào đó, những khu chợ phường, chợ hội giờ chỉ còn là một mảng ký ức mơ màng của Sài Gòn.

Chia sẻ câu chuyện này
buôn phường bán hội
Share