Bấy giờ vua Lý Nhân Tôn chưa có con, có người Thanh Hóa ra tâu rằng:
– Ở ngoài bãi bể, có đứa con giai lên ba tuổi, tự xưng là Hoàng tử, gọi là Giác Hoàng. Nhà vua có những sự gì, y đều biết cả.
Vua sai sứ đến xem tận nơi, quả nhiên có đứa bé ấy, mới đem về kinh, cho ở trong chùa Báo Thiên. Vua thấy đứa trẻ ấy thông minh thần dị lắm, muốn nuôi làm con.
Các quan can rằng:
– Nó tuy linh dị, nhưng tất phải thác sinh vào trong cung cấm mới được.
Vua nghe lời, thiết tuần chay to bảy đêm ngày, để cho nó làm phép đầu thai.
Đạo Hạnh nghe chuyện làm vậy, bảo riêng với chị rằng:
– Đây tất là Đại Điên, muốn đầu sinh vào cửa nhà vua để báo thù đây, kẻ kia dùng tà thuật, làm hại người ta đã nhiều, tôi sao nỡ ngồi nhìn mà không cứu, để nó làm càn hay sao?
Mới bảo chị mặc giả nhà sư, cầm giấu vài quả ấn pháp sư, giắt lên mái nhà chỗ đàn chay. Cúng được ba hôm, Giác Hoàng phải bệnh, bảo với người ta rằng:
– Khắp cả thế giới, chỗ nào cũng chăng lưới sắt, không có đường nào mà đầu thai được.
Nói xong thì mất. Vua sai tìm khắp nơi có bùa bèn gì không, thì bắt được mấy quả ấn kết lại, có tên Từ Đạo Hạnh. Vua giận lắm, sai bắt Đạo Hạnh vào lầu Hưng Khánh đánh trượng, rồi hội các quan lại nghị án.
Xảy có Sùng Hiền hầu đi qua, Đạo Hạnh kêu rằng:
– Xin ngài rủ lòng thương mà cứu cho tôi, tôi sẽ xin đầu thai vào cung để báo ơn ấy.
Sùng Hiền hầu gật đầu. Đến lúc hội nghị (….) Sùng Hiền hầu cười nói rằng:
– Giác Hoàng nếu có thần lực, thì dù Từ Lộ giải chú thế nào cũng không việc gì. Nay vì thế mà phải chết, thì Giác Hoàng còn kém Từ Lộ xa lắm. Tôi thiết tưởng bắt tội hắn, thà rằng cho hắn thác sinh còn hơn, xin bệ hạ nghĩ cho.
Vua nghe lời, tha tội cho Đạo Hạnh, Đạo Hạnh trở ra, vào hầu nhà riêng Sùng Hiền hầu, nhận thấy phu nhân đang tắm, đến sát tận nơi đứng xem. Phu nhân giận lắm, bỗng thấy một đứa trẻ con chạy vào trong thùng tắm, phu nhân kinh hãi, nói chuyện với chồng. Sùng Hiền hầu đã biết rồi, không trách hỏi gì đến. Từ đấy phu nhân có mang.
Đạo Hạnh dặn Sùng Hiền hầu rằng:
– Khi nào phu nhân sắp ở cữ, thì phải bảo cho tôi biết trước.
Đến khi phu nhân ở cữ, giở dạ đã lâu mà chưa sinh được, Sùng Hiền hầu sai người ruổi mau đến bảo Đạo Hạnh (…)
Giờ Ngọ Đạo Hạnh nhập tịch, đến giờ Mùi thì phu nhân sinh ra đứa con giai, đặt tên là Dương Hoán (…)
Dương Hoán lên hai tuổi, thông minh lắm, vua yêu mến nuôi ở trong cung cho làm con, rồi lập lên làm Hoàng Thái tử. Khi vua mất, Thái tử lên ngôi, tức là vua Thần Tôn, đó là kiếp sau ông Từ Đạo Hạnh.
Khi xưa Đạo Hạnh mới vào chùa Thiên Phúc, thấy có một vết chân người ở trong hang đá, Đạo Hạnh lấy bàn chân in vào thì vừa bằng nhau, tục truyền hang ấy tức là chỗ Đạo Hạnh lột xác.
Mỗi năm mùng bảy tháng ba, thiên hạ đến chùa ấy lễ bái đông như hội. Thây Đạo Hạnh còn đến mãi lúc nhà Minh sang cướp quân sĩ đốt mất, về sau dân đấy lại tô tượng để thờ như xưa”.