Độc đáo, tinh xảo, mang tính nghệ thuật cao, khuyên ba mấu và khuyên hai đầu thú được xem là biểu tượng đặc trưng của văn hóa Sa Huỳnh. Chúng được tìm thấy với đa dạng chất liệu, thủy tinh, đá quý trong đó chủ yếu là đá ngọc. Ở góc độ thẩm mỹ, chúng là điểm nhấn thể hiện năng khiếu và thẩm mỹ; ở góc độ văn hóa, chúng là tiếng vọng của phong tục và tín ngưỡng con người đương thời.
Dáng hình cũng như tên gọi, khuyên ba mấu có ba mấu nhọn hoặc tròn nhô ra từ một đế tròn hoặc bầu dục. Ba mấu này có thể được sắp xếp đối xứng hoặc không, tạo nên những biến tấu về hình dáng. Loại khuyên tai này thường ôm khít tai, đường kính từ 2,3cm đến 2,5cm, phía trên đầu có khe hở tạo thành mấu đeo.
Mỗi một dáng hình đặc biệt có lẽ đều biểu thị cho một ý niệm tâm linh nào đó. Khuyên ba mấu, có phải là phản ảnh của một vị thần hoặc một tín ngưỡng cổ xưa không, còn là câu đố bỏ ngỏ của các nhà nghiên cứu. Tuy nhiên, một chiếc khuyên ba mấu tinh xảo, ắt hẳn thể hiện địa vị xã hội và sự sung túc của chủ nhân. Đường cong duyên dáng đáng yêu của nó, được người thời nay cho là món trang sức chuyên dụng của phụ nữ Sa Huỳnh.
Nếu vẻ uyển chuyển của khuyên ba mấu phù hợp với nữ giới, thì đường nét mạnh mẽ, dũng mãnh và quyền uy tỏa ra từ khuyên hai đầu thú khiến nó được xem là món đồ riêng dành của nam thủ lĩnh Sa Huỳnh.
Các hiện vật khuyên hai đầu thú đều được tìm thấy với chế tác cầu kỳ, đạt độ thẩm mỹ cao. Chúng mang cấu trúc đồng nhất, với vòng khuyên ở giữa, hai bên là chiếc đầu đối xứng nhau của một loài thú nào đó.
Hầu hết những khuyên tai hai đầu thú bằng đá ngọc đều được chế tạo đơn chiếc, với những chi tiết khác biệt nhau. Thông thường có hai loại cơ bản, một loại thân tròn, tai ngắn, mặt thú ngắn, mắt tròn lồi. Loại kia thân mảnh mai hơn, hai tai dài cong vút và nhọn đầu, mặt thú thon, mắt dài xếch như hình chiếc lá. Và dù không hiếm gặp, nhưng biểu tượng khuyên hai đầu thú vẫn còn là một bí ẩn lớn đối với các nhà nghiên cứu.
Đây là loài thú nào? Đáp án vẫn còn bỏ ngỏ trong cuộc tranh luận chưa hồi kết của giới nghiên cứu. Henri Fontaine và Edmond Saurin cho rằng đây là con lừa, Robert Fox cho rằng là con ngựa, Helmut Lsofs-Wissowa nhận định là con hươu cái. Trần Kỳ Phương, Hồ Xuân Tính, Trần Quốc Vượng đưa ra giả thuyết là con trâu. Phạm Văn Kỉnh, Trịnh Sinh, Tống Văn Huân, Liên Chiến Mĩ, Kano Tadao đều cho rằng đây là tượng dê, đặc trưng bởi cặp sừng dài và chòm râu. Gần đây, có thêm quan điểm của Phạm Thị Ninh, Vũ Thế Long cho rằng đây là con sao la.
Thậm chí, từng có thời gian, người ta còn phân vân về cách loại khuyên lạ này được đeo. Nó sẽ nằm trước ngực, trong chuỗi hạt hỗn hợp đa chất liệu bằng đá, thủy tinh, mã não, xương, sừng, vỏ ốc… mà người xưa thường đeo ở cổ, và ở đó chúng được dùng như một chiếc “bùa hộ mệnh”? Hay chúng được móc vào vách giữa hai lỗ mũi để thị uy vũ lực?
Mãi sau này, tại khu mộ táng Giồng Cá Vồ, một khuyên tai hai đầu thú bằng đá ngọc màu xanh được phát hiện nằm ốp sát vào vị trí tai trái của di cốt sọ còn khá nguyên vẹn, rất ngay ngắn và đúng tư thế khuyên tai khi đeo vào tai. Cũng tại đây, lần đầu tìm thấy đầy đủ một cặp khuyên tai hai đầu thú – thay vì đơn chiếc như trước kia – trong 6 ngôi mộ chum.