Vết máu kéo dài từ trong nhà tranh đến rừng thì biến mất, có tiếng đứa trẻ con khóc to vì mở mắt ra mà thấy nhà trống huơ trống hoác. Chắc má nó bị ông ba mươi bắt đi rồi. Quay sang, thấy con lạch sau nhà dậy sóng. Theo từng đợt, mảnh đất đang đứng ngồi cũng bắt đầu rung lắc không yên. Keng, keng, keng, người làng người nào người nấy lo chạy vào nhà lấy hết nồi niêu xoong chảo, gậy gộc, vỗ nhau inh ỏi cả một vùng trời, cốt sao cho ông Năm chèo biết sợ mà đi, trả lại người dân cuộc sống coi như là tạm yên bình.
Con quái đi rồi, coi như là đã ổn định đôi chút, ai trở về nhà nấy, nhưng mặt ai cũng thoáng một vẻ gì đó vừa khó hiểu vừa lo sợ. Có người đứng trầm ngâm một lúc, có đứa nhỏ khóc cạn nước mắt vì chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra. Ai cũng không biết được mình còn trụ lại cái làng này được bao lâu nữa, hay phải Nam tiến tiếp, tìm cho ra chỗ ít yêu quái mà sống.
Ông Trời đã trở thành một phần thân thuộc trong cuộc sống của người nông dân khẩn hoang miền Tây, chứng kiến mọi niềm vui nỗi buồn, hiểu rõ những khó khăn và tâm tư của họ. Ông luôn gần gũi, sẵn sàng ra tay giúp đỡ như người thân trong gia đình.
Phong thủy đất phương Nam nuôi người, nhưng phong thủy đất Nam cũng dọa người. Ở nơi rừng thiêng nước đọng này, hình như tin chính mình thôi là chưa đủ. Sấu đớp, hổ vồ, hàng ngàn những mối nguy thường trực đặt con người vào cái thế luôn bất an. Những con người với sứ mệnh “mang gươm mở cõi” ấy chỉ còn cách gửi gắm niềm tin vào nơi thánh thần hay một thế lực tâm linh nào đó, mà thế lực đó sẽ chở che họ sống bình an trên mảnh đất lạ lẫm này, để họ thêm vững chân, thêm niềm tin vào cái ngày an cư ở đất Nam Bộ.
Trong cái thuở ban đầu ấy, họ chưa có được cơ ngơi hoành tráng, nhà cao cửa rộng ổn định, họ vẫn còn phiêu bạt đó đây, chọn nơi có thể sống được. Trong điều kiện đó, mọi thứ cần gọn nhẹ, đơn giản, kể cả tín ngưỡng tôn giáo. Chỉ cần treo một tấm vải màu một cành hoa đồng nội, một chén nước thiên nhiên là có thể làm nơi thờ tự, nơi thực hiện các lễ nghi giao hòa với các thực thể siêu nhiên. Họ đặt niềm tin vào ông Trời.