Thủ đô Seoul quá gần biên giới liên Triều. Khoảng cách từ trung tâm Seoul đến điểm gần nhất chỉ tầm 24 cây số, ngang với đường từ trung tâm Sài Gòn đi Hóc Môn. Vùng Đại Seoul là khu vực cư ngụ của một nửa trong số 50 triệu người Hàn Quốc, nơi các trung tâm công nghiệp và tài chính hoạt động nhộn nhịp. Tất cả đều nằm trong tầm bắn của pháo binh Triều Tiên. Nó như kiểu bạn vẫn sinh sống bình thường, mỗi tội hàng xóm kê súng vào đầu dọa nã bạn nếu anh ta bực vậy.
Mấy quả rocket của Hamas ở dải Gaza bắn vào Israel là trò trẻ ranh so với hàng vạn khẩu pháo của Triều Tiên đặt dọc theo vĩ tuyến 38. Israel đấu với Palestine còn lệch kèo chứ Triều Tiên có thể giáng cho Hàn Quốc mấy quả tối tăm mặt mũi. Nếu chiến tranh liên Triều lần hai xảy ra, người ta dự tính trong vòng 5 phút đầu tiên, dù công nghệ Hàn Quốc hiện đại cỡ nào, Seoul vẫn sẽ bị pháo dàn Triều Tiên băm nát. Pháo binh Triều Tiên uy lực rất lớn, trong một giờ đồng hồ có thể oanh tạc nửa triệu phát. Mưa đạn tung toé cứ phải gọi là như quê em mùa nước lũ. Mười cái Seoul cũng chịu không thấu chứ đừng nói một. Sự bất an đó khiến chính phủ Hàn cũng phải tính đến việc đọc “Chiếu dời đô” về một thủ đô mới tên Sejong, nằm ngay dòng sông Geum, cách Seoul 120 cây số về phương Nam.