Đó là đối nội. Còn về mặt đối ngoại, nhà Hồ ban đầu thi hành chính sách khôn khéo, mềm mỏng với nhà Minh. Ngay sau khi truyền ngôi cho Hồ Hán Thương, Quý Ly đã cho sứ sang báo với nhà Minh, nói rằng họ Trần đã tuyệt tự, Hán Thương là cháu ngoại Minh Tông, xin tạm trông coi việc nước. Có vẻ như Minh Huệ Tông cũng chấp nhận việc này nên gần như không có động thái gì.
Với nhà Minh thì mềm mỏng như vậy, nhưng ngược lại, Hồ Hán Thương rất quyết liệt với Chiêm Thành. Chỉ trong vòng ba năm, vị vua này đã ba lần xua quân tấn công Chiêm Thành. Đến nỗi, vua Chiêm phải sai sứ vượt biển đi cầu cứu nhà Minh. Vua Minh mới lên ngôi là Minh Thành Tổ Chu Đệ lập tức sai 9 thuyền sang yêu cầu Đại Ngu rút quân về nước. Cũng từ đó, sứ nhà Minh qua lại nước ta liên tiếp như mắc cửi, kẻ thì yêu sách, người thì đòi hỏi. Hán Thương phải tùy nghi cứu gỡ, vất vả ứng tiếp.
Tuy vậy, ngoại giao với nhà Minh vẫn chưa căng thẳng đến mức đối đầu. Cho đến khi một nhân vật xuất hiện mạo xưng là con trai Trần Nghệ Tông sang cầu cứu Minh Thành Tổ. Kẻ đó vốn là gia nô của Trần Nguyên Huy, tên là Nguyễn Khang, nhưng lại tự xưng là Trần Thiêm Bình, con cháu của nhà Trần. Vậy là Chu Đệ đã có cớ để ra quân, ông ta sai hai tướng Hàn Quan và Hoàng Trung đem 10 vạn quân mượn cớ đưa Trần Thiêm Bình về nước lập làm vua. Sự kiện này khiến ta không thể không liên tưởng tới câu chuyện quân Nguyên đưa Trần Di Ái về nước vào đầu thời Trần.
Cùng một sự kiện nhưng nhà Trần xử lý hết sức khôn khéo, đầu tiên là chặn quân Nguyên ở biên giới, bắt Trần Di Ái rồi đem về cho làm lính hầu ở phủ Thiên Trường. Tương tự, nhà Hồ cũng chặn đánh quân Minh ở biên giới, ép chúng phải giao ra Trần Thiêm Bình rồi mới cho đem quân về. Tuy nhiên, hành động tiếp theo của nhà Hồ thì không khác gì tát vào mặt Chu Đệ, một kẻ rất coi trọng mặt mũi, bởi ông ta vẫn mang tiếng là kẻ cướp ngôi cháu. Sau khi bắt được Trần Thiêm Bình, nhà Hồ đã đem hắn đi lăng trì.
Hay tin, Chu Đệ nổi trận lôi đình, lập tức sai những dũng tướng hàng đầu của mình là Trương Phụ, Lý Bân, Mộc Thạnh đem theo 80 vạn quân, dùng chiêu bài phù Trần diệt Hồ sang xâm lược nước ta. Chính bản thân Chu Đệ cũng ý thức được đánh Giao Chỉ là một cuộc chiến cam go, ông ta đã tự ví cuộc chiến này không khác gì Vương Tiễn nhà Tần đem 60 vạn quân đánh nước Sở. Thực tế cũng chứng minh điều này, binh hùng tướng mạnh là vậy nhưng quân Minh cũng phải rất chật vật mới tiêu diệt được nhà Hồ.