Tòa chánh điện cứ chốc chốc lại kêu lên răng rắc. Tiếng cào cửa vang lên ngày một lớn. Để ý kỹ vẫn nghe thấy tiếng mưa và gió, nhưng có vẻ như nó bị ngăn cách bởi một vật thể đang bao trùm tòa điện. Hùng chau mày, thứ quái nào có thể làm được chuyện này? Không thể cứ ở mãi trong này được, suy đi tính lại cũng phải tìm đường ra, ít nhất để biết được thứ gì đang chầu chực sau cánh cửa. Việc đó dĩ nhiên hết sức nguy hiểm và thực tế thì Hùng chưa từng đối mặt với thế lực tâm linh nào ngoài mấy con ma xó, ma cỏ thường hù dọa nơi xóm làng xa xôi hẻo lánh.
Hùng và Thông dựa lưng nhau, nhất thời chưa có giải pháp thì bỗng nhiên tiếng kêu bên ngoài im bặt, kèm cả tiếng thở phì phò cũng đi đâu mất, tựa như cái thứ gì đang quấn chặt tòa chánh điện đang nhả nhẹ ra để nhử hai con mồi vậy. Tuy nhiên, tiếng thở vừa dứt, bên ngoài lại vang lên tiếng cười re ré của con nít. Hùng nghĩ phen này xong rồi, thà nghe ma khóc còn hơn gặp quỷ cười.
Nửa đêm đi đường vắng thường sẽ nghe tiếng khóc, đó là ma. Ma hay hiện ra ở một điểm cụ thể, dụ người lại gần rồi doạ người ta sợ, hút bớt dương khí của họ để tránh bị sa vào cõi không được siêu thoát, hồn bay phách tán. Còn đi đêm gặp quỷ, chỉ nghe có tiếng cười, không biết từ đâu tới, cứ âm vang trong đầu ta. Đó là quỷ ám tâm trí làm ta hoảng sợ, nó ăn luôn cả phần hồn phách ta trong chính ta chứ không như lũ ma vất vưởng. Tiếng cười vang lên càng lúc càng nhiều, ở khắp mọi nơi, từ trên nóc lẫn trước cửa và… ngay sau lưng Hùng.
Cả hai đâu lưng nhau, quay mặt sang hai bên trái phải của chánh điện, phía sau là bức tượng Phật nơi vừa phát ra tiếng cười the thé dễ sợ. Hùng vội lia đèn pin sang, tiếng cười vẫn tuôn ra một tràng không dứt. Đèn chiếu đến vai của bức tượng thì thấy một con mèo. Cơ thể nó phập phồng khi tuôn ra những tràng cười đe dọa.
Đột nhiên nó quay ngoắt thân người. Mặc dù cả hai đã cố sức bình tĩnh và tưởng tượng ra những thứ kinh khủng để chuẩn bị nhưng vẫn bị sốc trước cái cảnh gớm ghiếc trước mặt mình. Nơi đáng ra là cái đầu con mèo thì lại là một cái đầu con nít cỡ bốn năm tuổi. Phần cổ được may lại bằng chỉ đen rất bầy nhầy. Cái đầu trọc lốc, hai mắt trắng dã, miệng không thấy răng nhưng lại đỏ ối màu máu, rỉ xuống từng giọt từng giọt. Từ trên vai bức tượng, con mèo… hay cái thứ quái vật đó phóng xuống một cách nhẹ nhàng ngay sát chân của hai người họ.