Tục truyền khi còn thuộc về đất Cao-Miên, thì cốt bà ở trên đĩnh núi Sam, chỗ cất pháo-đài bây giờ (Sanstorium). Lúc người Xiêm xâm lấn bờ cỏi nước Cao-Miên, đến nơi thấy tượng bà cao lớn hơn một thước lận, toàn bằng đá rất đẹp, họ mới khiên đem về nước họ. Khi khiên đến giữa núi họ làm rớt tượng bà xuống cái hố, không cách nào khiên lên được. Họ đành bỏ về tay không. Người ta cho đó là tại bà linh-thính không muốn cho người Xiêm đem tượng bà về nước họ.
Sau người mình đến chiếm đất Châu-đốc (xưa kêu là An-giang) thì thấy tượng bà, mới bèn xúm lại mà khiên đem về thờ, nhưng làm thế nào khiên cũng không nổi. Bà đạp đồng lên cho biết phải kêu 100 người đàn bà đến điệu bà về mới được. Thật chừng có một trăm người đàn bà đến điệu bà xuống đất dể dàng. Khi khiêng xuống núi tới chổ bây giờ đây thì khiêng đi không được nữa. Sau bà đạp đồng lên biểu phải đễ bà tại chổ nầy. Nhân dân mới lập miểu thờ bà tại đây