Ba người ngồi thụp xuống, còn chưa kịp thở thì họ rợn người khi nghe một âm thanh còn kinh dị hơn tiếng thét con ma con – tiếng ong đập cánh. Do phần chóp tháp mộ dính với một phần dây leo của một nhánh cây, trên đó có một tổ ong vò vẽ. Khi mộ tháp sụp đổ đã kéo theo cành cây đó rớt xuống.
Cả bọn nhìn nhau, rồi Sinh nói:
– Chạy theo tôi! Lẹ lên!
Cả ba phóng như bay, phía sau là muôn triệu tiếng đập cánh đáng sợ. Mỗi người chỉ cần để nó chích khoảng hơn chục mũi là mình mẩy đã tròn như cái bánh tét, chết như vậy quả thật không ai muốn. Rừng đêm âm u, chỉ có nước chạy đến hồ Tà Pạ gần đó, phóng xuống nước mới cắt đuôi được. Hùng và Thông bám sát sau Sinh, luồn lách qua mọi thứ, sau lưng rất gần vẫn là tiếng đập cánh chết chóc. Hên sao, khi bọn ong đuổi kịp, cả ba người đã phóng thẳng xuống hồ.
Hồ Tà Pạ là thành quả còn lại sau đợt khai thác đá. Hồ sâu nhất có chỗ lên đến mười bảy mét. Giữa đêm phóng xuống, làn nước lạnh hơn băng nhưng cả bọn không thể ngoi lên ngay được. Theo sự hướng dẫn của Sinh, họ lặn vòng qua một nhánh nhỏ hơn của hồ. Vừa trồi lên, họ hít lấy hít để không khí trời đêm cũng lạnh ngắt. Phía bên kia mô đá, tiếng đập cánh nghe như một trận cuồng phong.
Họ men theo mép nước, bơi ra xa rồi mới leo lên bờ. Cả ba vừa ngồi xuống thở, còn chưa kịp nói với nhau câu gì, Sinh bỗng hét lên rồi đổ vật ra, điệu bộ đầy đau đớn. Hùng vội xem cánh tay của Sinh, chỗ Ấn Phục Ma xuất hiện những vết thâm, gân máu nổi lên bầm đen, nhìn như vùng đó có dấu hiệu hoại tử. Chúng đang lan ra, tuy rất chậm. Hùng nghĩ, phen này Sinh bị nhiễm âm khí nặng rồi. Sinh gom chút sức lực, thì thào gì đó nghe không rõ, Hùng phải kê sát tai vào mới hiểu được. Vẻ mặt Hùng căng thẳng cực độ khi Sinh ngất đi, không nói được nữa. Hùng bỗng kéo tay áo mình lên, xem bắp tay, trên đó cũng đã xuất hiện vết bầm giống của Sinh, nhưng nhỏ hơn nhiều. Thông lo lắng hỏi:
– Có chuyện gì nữa vậy anh?
Hùng bối rối trả lời:
– Tao cũng không hiểu ý nó là gì, ngoại trừ…
Hùng bỏ lấp lửng làm Thông hỏi mãi, anh định thần lại rồi mới nói đầy nghi hoặc.
– Từ đây tới ba giờ sáng, nó nói mình phải tới được Trà Sư, tìm cái đò ma. Nếu không thì tao với nó chết chắc trong ngày mai!